Ngày cuối năm, ai còn nhắn nhủ điều gì?

11:12 |
Trời cuối đông, gió lùa thốc vào mái phố rồi bất chợt nằm co ro. Những chuyến xe bus vội vã đến vội vã rời mang theo bước chân gấp gáp, bỗng thấy mọi thứ của  ngày cuối năm chòng chành, chới với và xô bồ đến lạ. Ngày cuối năm, vẫn như bao ngày bình thường khác đủ 24 giờ nhưng dường như có chút gì đó dùng dằng, níu kéo và thấy trống trải vô cùng. 

Đếm chậm thời gian, lặng nhìn tờ lịch treo tường im lìm một mình, chẳng nỡ xé bỏ đi như mọi ngày vì sợ. Sợ thời gian trôi, sợ cuốn đi những điều cũ, những điều chưa kịp làm và cả vô vàn cảm xúc chưa nói thành lời…Khi chiếc đồng hồ nhích dần từng tích tắc, khoảnh khắc kim giờ và kim phút chạm nhau trên một đường thẳng của ngày cuối cùng ấy đã là một khoảng cách rất xa. Là khoảng cách giữa năm cũ và năm mới, giữa điều đã cũ và điều sắp mới, giữa gần và xa; giữa những điều khó gọi thành tên…

Ngày cuối năm, phố chòng chành vụn vỡ những tia nắng đầu ngày còn lảng bảng sương sớm. Phố uống trọn những ánh nhìn, cả những tiếng thở dài thật khẽ khô khốc và cả bàn chân ai vội vã bước. 

Ngày cuối năm, nhắn nhủ lòng mình sống chậm lại một chút để gói trọn cảm xúc yên bình khi một vòng tuần hoàn sắp khép lại…

Ngày cuối năm, ủ đầy trong lòng bàn tay mùa đông thật ấm, hít căng lồng ngực mùi vị tinh khôi của sáng sớm chòng chành nắng đợi gió bên song. Lắng nghe giọt café rơi tí tách chạm xuống đáy cốc, vỡ tan, như giây phút viên gạch nối giữa năm cũ và năm mới không còn giới hạn.

Ngày cuối năm, gói gém lại những điều đã cũ để khép lại một giấc mơ của ngày hôm qua, mỉm cười đặt niềm tin cho lựa chọn ngày sau, sẽ là hạnh phúc theo đến suốt cuộc đời. Khi những yêu thương đã trôi tuột khỏi tay thì cũng nên mạnh dạn vứt bỏ và tìm một yêu thương khác xứng đáng hơn. Thực tâm chẳng ai là quan trọng nhất đối với ai hết, chỉ có bản thân mới thực sự quan trọng với chính mình. Học cách trân quý bản thân mình trong một năm mới sắp gõ cửa, biết đâu, hạnh phúc một lần nữa mỉm cười…

Ngày cuối năm, sẽ thôi nhớ về yêu thương đã ngủ yên một góc nào đó trong trái tim còn lộn xộn để đón lấy những an yên dù ít ỏi nhưng là món quà cuối cùng của một năm cũ dù không trọn vẹn.

Ngày cuối năm, ai còn nhắn nhủ điều gì? 1



Ngày cuối năm, thèm được trở về nơi ấy, một nơi dù có đi hết cuộc đời vẫn khao khát được tìm lại. Đó là nhà. Để được hít lấy vội vàng vị đất sỏi mằn mặn, nồng nồng in hằn những bước chân cha và giọt mồ hôi của mẹ. Để biết rằng thời gian chẳng chờ đợi một ai khi không biết trân trọng. Mái tóc cha đã phủ đầy sương gió, đôi mắt mẹ ủ đầy nỗi lo toan. Dù thương, dù nhớ cũng chỉ nguyện cầu sự bình yên suốt quãng đời còn lại…

Ngày cuối năm, có những chuyến tàu mang tên trở về vẫn lặng lẽ chuyển bánh xình xịch đưa nỗi nhớ về nơi xa. Có những niềm hạnh phúc chỉ cần nghĩ đến và cảm nhận cũng thấy an yên vì ngày cuối năm là để nhìn lại mãn nguyện vì những điều sắp qua dù chưa được vẹn toàn.

Ngày cuối năm, khép lại một mùa cũ, một năm cũ, hãy để lòng mình trải rộng ra, nhẹ nhàng và mãn nguyện. Có những điều chưa thực sự trọn vẹn, có những yêu thương đã vô tình đánh rơi và cả những dự định còn dang dở. Năm cũ sẽ chẳng kịp cho chúng ta thực hiện hết, vậy sao không nạp đầy năng lượng và say mê để bước vào một vòng tuần hoàn mới…

Ngày cuối năm, nhắn nhủ với bản thân rằng có rất nhiều điều đang đợi chờ phía trước…



Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Lời khai của nữ sinh dụ bạn vào khách sạn để đánh ghen

03:09 |

Màn đánh ghen rùng rợn

Sự việc Lê Thị Bé, học sinh lớp 12 trường THPT Thành Sen (TP.Hà Tĩnh) rủ bạn bè đánh ghen tập thể làm nữ sinh lớp 10 phải nhập viện trong tình trạng nguy kịch khiến cho người dân nơi đây hết sức bàng hoàng. Họ không thể tin những học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường lại có hành động giống giang hồ như vậy.

Để tìm hiểu thực hư sự việc, PV đã tìm về nhà ông Trần Hậu L. (SN 1959) và bà Trần Thị X., bố mẹ của nạn nhân. Bà X. mếu máo cho biết: "Không ngờ chúng lại đánh con gái tôi ra nông nỗi như vậy. Nó mới học lớp 10, biết gì đến yêu đương mà ghen tuông. Từ trước đến giờ tôi chưa thấy nó yêu đương ai cả. Thấy Bé rủ T. tôi cứ tưởng chúng đi chơi. Ai ngờ Bé lại ra tay tàn ác như vậy".

Lời khai của nữ sinh dụ bạn vào khách sạn để đánh ghen - 1

Ông Trần Hậu L. đang làm đơn gửi lên Công an TP.Hà Tĩnh và Công an tỉnh Hà Tĩnh.

Sự việc xảy ra vào khoảng 14h ngày 22/12, khi T. đang nghỉ trưa ở nhà thì Bé tìm đến. Ban đầu, Bé rủ T. đi cùng mình để gặp một người bạn xem có quen không. Tin tưởng người chị hàng xóm, T. xin phép mẹ đi theo. Khi đã dụ được T. ra khỏi nhà, Bé cùng bạn dùng xe máy chở T. đến nhà Trần Thị Thu Trang học sinh 12D, trường Phan Đình Phùng cùng áp tải đưa T. đến nhà nghỉ Lê Na, thuộc phường Văn Yên, TP.Hà Tĩnh (cách nhà khoảng 4km). Tại đây, Bé gọi điện rủ thêm hai người bạn nữa đến rồi cả 4 người bỏ vào nhà vệ sinh thì thầm to nhỏ. Khi cả nhóm đi ra thì T. đang ngồi trên giường, bất ngờ Bé xông đến đánh T. rồi cả nhóm xông vào đánh hội đồng.

Bị đánh đau, T. dùng tay che mặt thì bị hai người bạn của Bé giữ tay hai người còn lại dùng mũ bảo hiểm đánh vào đầu và mặt T.. Cứ như vậy suốt 2 giờ liền, nhóm của Bé liên tục dùng tay chân ra đòn với nữ sinh này. Khi thấy T. người bê bết máu, trên đầu, mặt thâm tím nhiều chỗ, không còn sức kháng cự, nhóm của Bé mới dừng tay. Chúng bảo T. đi vào phòng tắm lấy khăn lau sạch máu trên người và trên nền nhà để chở về. Sau khi đánh người xong, Bé và đồng bọn chở T. ra trước cổng chợ tỉnh Hà Tĩnh rồi thả xuống. Trước lúc bỏ đi, chúng còn bắt T. nói những vết thương trên là do bị tai nạn. Nếu nói ra chuyện bị đánh thì lần sau bắt được sẽ đánh nặng gấp 10 lần.

Đau đớn nhưng T. không biết làm thế nào để liên lạc về với gia đình. Một người bán rau thấy T. bị thương khắp mặt nên thương tình cho mượn điện thoại nhưng mắt T. bị thương không thể nhìn thấy gì nên nhớ số nhờ, gọi bạn đến đón về. Lúc này, T. vẫn nói với bạn là bị tai nạn. Bạn chở về nhà lấy đá chườm vết thương cho T.. Thấy T. bị thương, bố của bạn T. lại kiểm tra vết thương rồi khuyên con gái gọi điện cho bố mẹ T. để đến đưa con gái đi cấp cứu.

Nhận được điện thoại, vợ chồng ông L. vội vã đến đón T. và đưa con gái vào viện. Trần Thị T. nhập viện trong tình trạng bị choáng ở vùng đầu, mặt, tay, đầu sưng nề, thâm tím nhiều chỗ. Sau hai ngày nằm điều trị tại bệnh viện tỉnh, sáng 25/12, gia đình đã chuyển T. ra Hà Nội để thăm khám và điều trị.

Lời khai của nữ sinh dụ bạn vào khách sạn để đánh ghen - 2

Nạn nhân đang nằm điều trị tại bệnh viện.

Liên quan đến vụ việc, ông Trương Huy Phương, Trưởng Công an phường Văn Yên, TP.Hà Tĩnh cho biết, đã triệu tập 4 nữ sinh là: Trần Thị Trang học sinh trường THPT Thành Sen và Nguyễn Thị Huỳnh Như, Lê Thị Bé, Nguyễn Thị Hà Phương đều học trường Phan Đình Phùng để lấy lời khai. Công an phường đang tiếp tục chờ lấy lời khai của em T. để làm rõ.

Hiện tại, cơ quan công an đã làm việc với bệnh viện để xem mức độ thương tật của em T., từ đó có biện pháp xử lý tương xứng.

Lời khai của nữ sinh

Khi nạn nhân đang nằm cấp cứu trong bệnh viện, một trong những nữ sinh đánh còn nhắn tin đe dọa sẽ đánh tiếp nếu khai ra sự thật. Để xác thực hơn sự việc chúng tôi đã tìm đến nhà chị Nguyễn Thị Thùy (37 tuổi), mẹ của Bé. Sau khi gây ra sự việc, Bé tỏ vẻ lạnh lùng coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng khi nghe phóng viên nói sẽ bị đuổi học, Bé mới chịu ngồi xuống nói chuyện. Tại đây, Bé đã thừa nhận rủ bạn đánh T. do bị cướp người yêu. "Việc con gái chúng tôi đánh con gái ông L. khiến chúng tôi thật sự bất ngờ. Bởi bình thường hai đứa chơi với nhau rất thân. Con dại cái mang, chúng tôi sẽ đền bù thỏa đáng cho gia đình T.. Mong gia đình T. tha thứ để con tôi được tiếp tục đến trường. Nó còn nhỏ dại nên hành động bồng bột, gia đình sẽ giáo dục lại con mình", chị Thuỳ cho biết.

Lời khai của nữ sinh dụ bạn vào khách sạn để đánh ghen - 3

Chị Nguyễn Thị Thùy, mẹ của Bé, hứa sẽ giáo dục lại con.

Tại bệnh viện, T. cho biết: "Nguyên nhân chị Bé bắt em lên nhà nghỉ rồi gọi bạn đến đánh là do chị ấy nghi ngờ em và bạn trai chị ấy có tình cảm với nhau. Chị ấy còn nói em là cướp người yêu của chị ấy. Nhưng thực tế, em chỉ nhắn tin với anh người yêu chị ấy có một lần. Lần đó, anh nhắn tin mời uống nước chè nhưng em hỏi lại chị Bé có đi không. Anh ấy trả lời là không vì anh chị đang giận nhau. Vì chị Bé không đi nên em cũng không đi và em đã xóa tin nhắn. Tình cờ chị Bé đọc được tin nhắn trong điện thoại của người yêu nên mới có hiểu nhầm".

Không những thế, nhóm nữ sinh còn dằn mặt bắt T. phải trả tiền nhà nghỉ nếu không sẽ bị đánh tiếp. "Sau khi đánh con tôi, chúng còn bắt ngày mai phải đưa tiền đến trả nhà nghỉ, nếu không sẽ tiếp tục đánh nữa. Tôi đang làm đơn gửi lên Công an TP.Hà Tĩnh và Công an tỉnh Hà Tĩnh để yêu cầu làm rõ sự việc. Con tôi bị hành hung dã man quá", ông L. cho biết.

Bà X. nhớ lại: "Trưa đó, tôi đang nằm xem ti vi ở ghế thì thấy Bé vào hỏi T. có nhà không? Tôi nghĩ con gái đi học nên bảo lại là em T. đi học rồi nhưng Bé nói chiều nay không học. Lúc này, tôi gọi thì T. từ trên phòng đi xuống. Thấy Bé bảo rủ con gái tôi ra ngoài gặp người quen nên tôi không nghi ngờ gì. Con gái tôi bị hỏng một bên mắt cách đây đã mấy năm, giờ mắt còn lại bị sưng vù không biết có ảnh hưởng gì không nữa. ở bệnh viện, các bác sỹ thông báo nó bị tụ máu ở màng não phải theo dõi một thời gian nữa. Không biết sau này nó có thể đi học được không".

Cô Trần Thị Nga, giáo viên chủ nhiệm của T. cho biết: "T. là một học sinh ngoan hiền. Sự việc xảy ra đối với em khiến chúng tôi thật sự sốc. Các em đều đang ngồi trên ghế nhà trường mà xử sự như vậy là sai. Rất mong lực lượng chức năng sớm điều tra sự việc để răn đe những em học sinh khác".

Chờ kết quả điều tra

Trao đổi với PV, ông Nguyễn Hồng Cường, Hiệu trưởng trường THPT Phan Đình Phùng cho biết, hình thức kỷ luật cuối cùng phải chờ kết quả điều tra của cơ quan công an. Khi có kết quả điều tra, nhà trường sẽ triệu tập cuộc họp hội đồng kỷ luật để xử lý vụ việc.

Source : 24h[dot]com[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Phúc thẩm Huyền Như: Luật sư phản đối nhận định của VKS

10:08 |

Trong phần phát biểu của mình, đại diện Viện KSND cho rằng có đủ cơ sở để khẳng định Huỳnh Thị Huyền Như đã chiếm đoạt tiền của VietinBank. Theo vị đại diện, một thực tế là toàn bộ số tiền của 5 công ty (Toàn Cầu, Hưng Yên, An Lộc, Phương Đông và SBBS) đều đã được gửi vào tài khoản của VietinBank và đã được hạch toán đầy đủ. Huyền Như ký giả chữ ký, lập hồ sơ giả để rút tiền của những công ty trên. Do vậy, việc mất tiền tại VietinBank trên là Như có dấu hiệu phạm tội tham ô.

Phúc thẩm Huyền Như: Luật sư phản đối nhận định của VKS - 1
Huỳnh Thị Huyền Như.

Theo đại diện Viện KSND, nếu VietinBank quản lý tốt thì không ai lấy được tiền của ngân hàng, Huyền Như cũng không thể lấy được tiền nếu không có sự tắc trách trong quản lý của VietinBank. Có thể thấy VietinBank đã bị chính Huyền Như lừa, chiếm đoạt tiền. Như phải chịu trách nhiệm với VietinBank.

Còn đối với hai khoản tiền thiệt hại của ACB và NaviBank, đại diện Viện KSND cũng giữ quan điểm rằng Huyền Như lừa đảo tiền của 2 ngân hàng này. Tiền gửi của 2 ngân hàng này đã vào đến hệ thống của VietinBank rồi mới bị Như chiếm đoạt. Nhận định này của đại diện Viện KSND bị các luật sư bảo vệ quyền và lợi ích của hai ngân hàng phản đối.

Luật sư Lưu Văn Tám - bảo vệ quyền và lợi ích cho ACB cho rằng Viện KSND nhận định hành vi của Huyền Như là tham ô tài sản. Tuy nhiên, luật sư Tám cho rằng hành vi của Huyền Như với các nhân viên ACB cũng giống về hành vi, thủ đoạn tương tự như 5 công ty trên nhưng Viện KSND lại cho rằng đó là hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản, không phải hành vi tham ô là không hợp lý.

Theo luật sư, trách nhiệm của Vietinbank đối với 32 hợp đồng mà các nhân viên ACB thực hiện với Vietinbank cũng giống như 5 công ty trên về mặt logic của sự việc, nên Vietinbank cũng phải chịu trách nhiệm do quản lý kém, làm mất tiền của nhân viên ACB.

Còn luật sư Trương Thanh Đức - bảo vệ quyền và lợi ích cho Navibank cho rằng khi phân tích về các giao dịch hợp pháp, hợp lệ của 5 công ty và về trách nhiệm của Vietinbank đối với tiền gửi của khách hàng, Viện KSND đã đưa ra những lập luận đúng đắn, hợp tình, hợp lý. Nhưng chính điều đó lại dẫn đến mâu thuẫn trong lập luận của Viện KSND đối với phần tiền gửi của 4 nhân viên Navibank. Thậm chí còn vô lý hơn khi Vietinbank không phải chịu bồi thường, lại còn được "tặng thêm" hơn 1,8 tỷ đồng.

“Nếu cứ theo ý kiến của Viện KSND đối với Navibank, thì bản án phúc thẩm sắp tuyên có nguy cơ phải chấp nhận nghịch lý chặt đôi giữa ngọn và gốc của 1 sự việc, chia đôi 1 nhóm nạn nhân, tách đôi 1 sự thật, xẻ đôi 1 bản chất vấn đề, chẻ đôi 1 điều luật, để thành 2 phán quyết hoàn toàn trái ngược nhau” - luật sư Đức nói.

Source : 24h[dot]com[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Anh ấy yêu em, còn anh?

09:11 |
Con người có thể gặp được người mình thích không phải là chuyện dễ dàng gì. Huống hồ giữa biển người kia, em gặp được anh, bên anh và yêu anh. Vậy mà chỉ vì sự ích kỷ của bản thân, chỉ vì thứ tình cảm thoáng đến với người con gái khác, anh dứt khoát chia tay. Em đồng ý, và dù lúc ấy có tổn thương đến mức nào đi nữa thì liều thuốc thời gian cũng vẫn chữa lành tất cả. Bây giờ em ổn. Bây giờ em hạnh phúc. 

Anh biết không, có một số người và một số việc, gặp được rồi sẽ không thể buông tay. Nếu như buông tay rồi thì sẽ không tìm lại được. Anh quay về mong em tha thứ, mong được bắt đầu lại từ đầu cũng chỉ vô ích, bởi đơn giản đã có người yêu em hơn anh, trân trọng em hơn anh và thương em nhiều hơn anh đã từng. Đừng nghĩ em sẽ mãi nặng lòng vì một người không đáng. Em không muốn bị quá khứ ràng buộc, cũng không muốn chúng trở thành vật cản trên con đường đi tìm hạnh phúc của riêng mình. 

Anh ấy yêu em, nhưng không phải yêu như cách anh đã từng. Có những chuyện không nên để người thứ ba chen vào. Anh đã quên mất rằng tình yêu chỉ dành cho hai người để rồi vội vã buông tay hạnh phúc của mình, để rồi khi quay lại, chúng tan biến như chưa từng tồn tại.

Anh ấy yêu em, còn anh? 1

Anh ấy thương em, nhưng không phải thương như cách anh đã từng. Anh ấy thương em vì trái tim đã mang quá nhiều vết cắt, vì những nỗi đau trong cuộc đời khó lòng bước qua. Anh ấy thương em mà giúp em vượt qua tất cả, tìm lại được chính mình, tìm lại những an nhiên giản đơn trong cuộc sống. Còn anh, anh thương em, hay thương hại em vậy? Anh thương hại em nên mới vừa yêu cô ấy vừa quan tâm đến em, vừa quan tâm đến một kẻ bỗng nhiên trở thành người thứ ba?

Anh ấy bên em, theo đúng nghĩa của một người con trai yêu thương một người con gái, luôn chở che, bảo vệ em trước những khó khăn trong cuộc sống. Còn anh, anh bên em như bên một món đồ chơi thuộc quyền sở hữu của mình, khi cần thì tìm đến, khi chán ngán rồi lại dẹp vào một góc mà lãng quên. Vậy ra tình cảm anh đối với em chỉ như thế, mối quan hệ mang danh nghĩa tình yêu của chúng ta trước kia cũng chỉ đến mức đấy mà thôi.

Anh ghét bị so sánh với người khác, đúng không? Anh có biết rằng anh không xứng đáng nhận lấy tình cảm của em, không xứng đáng để em nói một câu “tha thứ”. Vậy nên đừng quay lại nữa, đừng cố níu giữ một mối quan hệ đã không hề tồn tại. Tình yêu mất rồi, không lấy lại được đâu.
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Nếu yêu Nhân Mã, hãy để họ được tự do

20:10 |
Này em,

Anh là một Nhân Mã, là đứa con của lửa nhưng lại mang trong mình trái tim của gió - một cơn gió lãng đãng và vô định. Khi chấp nhận yêu anh nghĩa là em phải bắt đầu quen với việc cưỡi ngựa, cầm cương bởi vì anh chính là con ngựa hoang khó thuần chủng nhất. 

Với anh, tình yêu giống như một cuộc rượt đuổi cảm xúc. Chỉ có điểm đầu mà không bao giờ có điểm cuối. Đừng rào cản tình yêu của anh bằng quá nhiều quy tắc, quá nhiều luật lệ. Đừng hoài nghi cũng đừng ghen tuông vì chẳng có gì mệt mỏi bằng việc một con ngựa hoang bị bắt nhốt lại đâu em, càng bị giới hạn sẽ càng đau khổ và cuối cùng chỉ còn cách gắng sức phá vỡ hàng rào để thoát ra mà thôi. Hẳn rằng em cũng không muốn thế, đúng không? Cương – nhu vừa đủ, giữ mà như không, lạt mềm buộc chặt thôi em nhé! 

Hãy có niềm tin rằng Nhân Mã vô cùng chung thủy và trung thành với tình yêu. Hãy nghĩ đến việc một ngày nào đó con ngựa hoang bị thuần hóa, nó sẽ chỉ răm rắp nghe theo lời vị chủ. Khi bắt đầu thực sự yêu một ai đó, Nhân Mã sẽ dường như biến thành con người khác, nổi loạn và bất cần. Nếu đã xác định mục đích rõ ràng Nhân Mã sẽ chỉ tiến về phía trước mà không cần quan tâm xem người ta nghĩ gì. Có thể đôi lúc anh hơi độc đoán thì hi vọng em vẫn sẽ đủ kiên nhẫn và yêu thương để hiểu anh.

Nếu yêu Nhân Mã, hãy để họ được tự do 1

Một lúc nào đấy có thể em sẽ cảm thấy buồn khi đang đi cùng em mà anh lại quay đầu nhìn theo bóng hồng vừa lướt qua. Hãy hiểu đơn giản là Nhân Mã yêu cái đẹp, cũng bị ấn tượng bởi những người phụ nữ đẹp. Nhưng giống như một cơn nắng, yêu thích chỉ là thoáng qua thôi em. 

Khi yêu một ai đó, Nhân Mã dường như muốn cho cả thế giới biết mình đang yêu nhưng người yêu của Nhân Mã là ai thì luôn là một ẩn số. Với anh, tình yêu thì phải luôn được cất giữ, được bao bọc một cách cẩn thận và tỉ mỉ. Và hạnh phúc chỉ trọn vẹn khi nó không phải hứng chịu quá nhiều những ý kiến khen chê của người khác. Tình yêu là chuyện của hai người, không phải là chỗ để người ngoài vào bàn tán thiệt hơn. Thế nên đừng có hỏi anh tại sao chẳng bao giờ đăng một cái ảnh chung nào của chúng ta lên facebook hay viết một cái caption mùi mẫn cả. 

Anh không ngọt ngào, lại càng không phải là người giỏi ăn nói. Để làm vừa lòng một ai đó bằng câu từ  sáo rỗng anh không làm được. Anh biết em cần ở anh rất nhiều điều, xin lỗi em nếu những điều đó anh chẳng bao giờ nói ra. Đừng vội buồn bởi vì nếu không nói anh sẽ dùng hành động để đảm bảo, em chắc chắc sẽ thích một chàng trai nói ít làm nhiều hơn đúng không? Anh luôn muốn chăm sóc, bảo vệ cho em thật tốt nhưng nếu mỗi lần em ốm mà anh không thể ở bên, hãy chịu khó uống thuốc nhé! Anh yêu một cô gái lạc quan, yêu đời, biết cách chăm sóc bản thân mình. Bởi vì chỉ khi em chăm sóc bản thân mình thật tốt em mới có thể quan tâm đến người khác hết lòng được. 

Nếu yêu Nhân Mã, hãy để họ được tự do 2

Vì anh là Nhân Mã nên anh rất hay chán. Mỗi lúc như thế hãy khích lệ, động viên anh chứ đừng ca thán, chỉ trích lỗi sai của anh. Anh sẽ biết cách vượt qua giai đoạn nhạt nhẽo đó. Nếu anh muốn em đi cùng anh đến nơi nào đó, hãy đi cùng. Nhân Mã chỉ cần một người ở bên lắng nghe để không cảm thấy lạc lõng hay cô đơn thôi.

Anh có rất nhiều tật xấu, anh giống như một đứa trẻ nghịch ngợm, thích chọc phá. Anh giống như một con ngựa hoang chỉ biết lao đầu về phía trước, không ràng buộc. Nếu em cần một mối quan hệ bền vững thì có lẽ anh không thể ở bên em bởi vì anh không phải người sinh ra để thực hiện lời hứa hẹn trọn đời, mãi mãi. Tình yêu của anh chỉ tồn tại khi chúng ta vui vẻ, khi mà cả hai đều tôn trọng tự do của nhau. Khi yêu anh một là em sẽ hạnh phúc, hai là sẽ khổ đau. 

Nếu mệt mỏi như thế, liệu em có còn chọn yêu anh?
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Lời khai của kẻ giết vợ rồi “tự thú” trên Facebook

17:07 |
Ngày 29.12, Công an quận Bắc Từ Liêm (Hà Nội) đã khởi tố bị can, bắt tạm giam Cao Xuân Quát (SN 1990, ở phường Xuân Đỉnh, quận Bắc Từ Liêm) về hành vi giết vợ là chị N.N.A.T.
Lời khai của kẻ giết vợ rồi “tự thú” trên Facebook - 1
Đối tượng Cao Xuân Quát tại Cơ quan điều tra.

Sau khi bị bắt, tại Cơ quan điều tra, Quát khai nhận yêu chị T từ khi hai người còn học chung cấp 3. Sau thời gian dài chia cắt tình cảm, đến năm thứ tư đại học, họ quay lại với nhau và sau khi ra trường, đầu năm 2013, hai người làm đám cưới và sinh được một con trai.
Có bằng đại học về công nghệ thông tin nhưng Quát chưa xin được việc. Thỉnh thoảng, Quát ở nhà viết phần mềm kiếm thêm. Thời gian gần đây, vợ chồng chung tiền mở cửa hàng bán túi xách với người em trai vợ.
Ngày 18.12, họ đưa con sang nhà bà ngoại chơi. Chiều hôm sau, Quát bảo vợ về nhà chuẩn bị cho lễ khai trương cửa hàng bán túi xách.

Chiều 19.12, sau khi chị T giặt xong quần áo, hai vợ chồng Quát ở trong phòng riêng nói chuyện thì nảy sinh mâu thuẫn. Lúc đó, theo lời Quát, chị T có nói đùa “sống vài năm nữa sẽ đi lấy người khác”.

Mặc dù là lời nói đùa nhưng Quát rất tức tối, dùng ghế đẩu bằng gỗ trước bàn trang điểm đập vào đầu vợ khiến nạn nhân gục xuống nền nhà. Chị T van xin nhưng Quát tiếp tục đánh vào đầu, người chị T bằng chân ghế.

Quát tiếp tục khai, do không “dừng tay được”, nên cầm chiếc khăn của con, quấn vào cổ vợ siết khoảng 10 giây. Thấy vợ bất động, Quát kéo chăn trên giường phủ lên người rồi ngồi khoảng 10 phút mới khoá trái phòng, vứt chìa khoá vào bên trong. Quát lên tầng 5, vào phòng của bố mẹ lấy một số tiền rồi tắt máy điện thoại, vác ba lô rời nhà.
Chiều hôm gây án, Quát rủ bạn bè uống rượu rồi mượn xe máy của bạn sang phố Lê Thanh Nghị, quận Hai Bà Trưng vào quán Internet chơi điện tử tới gần sáng hôm sau.
Khi biết mọi người đã phát hiện ra chị T tử vong, Quát để lại xe máy đầu ngõ gần quán Internet rồi ra bến xe Nước Ngầm đi xe khách vào Nghệ An. Từ đây, Quát tới đền ông Hoàng Mười với mục đích cầu siêu cho chị T.
Chiều 23.12, hắn vào đến TP. HCM, vứt sim điện thoại rồi tìm đến quán Internet, vào trang Facebook cá nhân của mình (mang tên Quát Quằn Quại) "tự thú" hành vi giết vợ.
Sau thời gian ngắn tại đất Sài thành, Quát đón xe ra Đà Lạt rồi về Nha Trang chơi. Trong thời gian này, Quát khai do ám ảnh về những ngày tháng hạnh phúc, nụ cười của vợ, anh ta không ngủ được và khóc nhiều đêm. Đến mỗi vùng đất, Quát đều tìm đến chùa, đền để cầu an cho vợ.
Tại Nha Trang, Quát dùng sim điện thoại mới gọi về cho bố mẹ, hỏi thăm sức khoẻ của cậu con trai. 9 ngày sau khi gây án, Quát về Nam Định và ra cơ quan công an đầu thú, thừa nhận hành vi sát hại người vợ trẻ.
Source : 24h[dot]com[dot]vn
post from sitemap
Read more…

THE ROOF TERRACE

10:01 |

Take the stores and see the sites, seven days a week in a new change.

With great places to shop, eat and drink, to the cathedral of St. Paul all facing is the ideal place to visit. And if you're all bought, why not relax and enjoy the spectacular view of the city of London in the impressive public terrace, the City of London must-see.

With views of the iconic dome of St Paul's Cathedral, Madison restaurant offers panoramic terrace Public New Change. From breakfast early in the morning for an informal lunch meeting, Madison offers high atmosphere for those who enjoy a generous side order of history and culture, with its daily work, colleagues, friends. And when the night under the light Madison, overlooking the rooftops and new furniture, but comfortable drops combine to create an elegant atmosphere undeniable. Relax in the bar or dine in the dining room, looking down at one of the most exciting historic cities. Madison is open seven days a week from 10am till late.

Read more…

Em sẽ phải đi bao xa để tìm anh?

07:10 |
Từ những ngày em còn lững thững với tuổi mười tám đôi mươi của mình, em đã luôn đi tìm một câu trả lời cho chuyện tình yêu hoàn hảo. Có lẽ, cũng chỉ ở cái thuở thừa thanh xuân và dư dôi nhiệt huyết em mới thấy mình dễ dàng cả tin vào tình yêu mong manh đến vậy. 

Em đã nghĩ, người em đi tìm là một người con trai trưởng thành, yêu em bằng đôi mắt màu nâu ấm, giọng nói trầm vang, vòng tay đủ mạnh mẽ rắn rỏi để vòng qua ôm eo em từ ngày ngắn ngủi này qua ngày dài xa xôi khác.

Em đã nghĩ, người em đi tìm là một người con trai thể hiện tình yêu bằng sự trầm tĩnh mặc nhiên. Anh ấy không cần nói nhiều điều, chỉ cần ngước nhìn em, đôi mắt nghiêm nghị đủ trả lời cho em tất cả những điều em đang tha thiết hỏi.

Em đã nghĩ, người em đi tìm là một người con trai có trái tim nhiều hơn một vết rạn. Anh ấy hẳn từng trải qua đổ vỡ với tình yêu mới biết trân trọng và nâng niu hơn thứ tình yêu mà anh ấy đang có. Em cũng nghĩ mình sẽ sẵn lòng xoa nhẹ vết thương từ quá khứ đã qua của anh ấy, để sà vào lòng anh ấy và an yên hạnh phúc với thứ tình yêu chỉ-một-mình-em. Và em-là-duy-nhất!

Em sẽ phải đi bao xa để tìm anh? 1

Nhưng tuổi hai mươi của em đôi lần trượt qua ngày tháng hanh hao. Như một con tàu đã lên sẵn cuộc hành trình trên những đường ray xa hút. Có những ngày em ngỡ ngàng nhận ra mình không còn trẻ con và thơ dại. Có những ngày em nhận ra mình từng co vào một góc sợ hãi và trốn chạy thương yêu… Những ngày đó, em cô độc và đáng thương biết nhường nào, anh ạ!

Giá như mà anh biết, em đã mong chờ anh xuất hiện nhiều như thế nào, anh nhỉ?

Em không cần anh là chàng trai của tuổi mười tám đôi mươi em hay kể. Em không cần anh là chàng trai phải thế này hay thế khác. Em chỉ cần anh là chàng trai nói với em rằng:

“Anh cần em!”. Và, “chúng mình bên nhau nhé!”

Vốn dĩ cuộc đời này là trò chơi vờn đuổi. Em không còn thiết tha đi tìm mẫu tình yêu lý tưởng hóa trong những câu chuyện ngôn tình em hay đọc. Thôi thì, chúng mình thỏa hiệp với nhau đi. Để em không phải đi quá xa tìm anh. Anh cũng không phải chờ quá lâu để gặp em…
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

How to Sleep like a Baby

11:24 |

It’s 3:00 a.m. where are you? Most people would probably be asleep. However, for a large majority of people, it is near impossible for them to get a good nights rest. Without it, they are unable to focus well, they have low energy, and let’s face it, they are usually in a not so good mood. Is there anything that the sleep deprived can do in order to help give their body the much needed sleep it needs? Aside from counting sheep, which rarely works, try some of the suggestions below.

How to Sleep like a Baby

First, start out by examining your bedroom for sleep distractions. Sleep distractions would be such things as clutter, the color of the paint, the noise level, etc. If your room is painted in bright, electrifying colors, you may want to consider painting it a soothing cool color. A pale green or a soothing blue would be good choices. You can’t expect to be able to sleep if the paint in your bedroom is so bright that it looks like an airport runway.

If your room is cluttered, consider scheduling a spring cleaning day and get rid of all those unwanted sleep thieves. If a room is cluttered, it gives our mind more things to focus on and think about during the night instead of sleep. Your bedroom is supposed to be your sanctuary, and let’s face it, who wants piles of bills or junk mail in their sanctuary? Not too many people.

As far as the noise level goes, this is different for each person. Some people enjoy some form of noise while they sleep and may even purchase a noise machine, while others have to have quiet. If you fall into the latter category, try purchasing some heavy drapes to see if they block out any of the unwanted noise. While the drapes probably won’t get rid of every unwanted noise, you will notice a big difference.

Next, try not to exercise before going to bed. I’m not saying don’t exercise at all, because exercise is good for us, but we all know that exercise releases endorphins which amp us up. You can’t expect to be able to go to sleep if you feel like you could run a marathon. Try to keep exercise to either early in the mornings or to around four hours before bedtime. This will give your body time to calm down and will help you to drift off to sleep much easier.

Another suggestion to help you get a good nights sleep would be to take a nice warm bath just before you are ready to go to bed. The warm bath will not only help you to relax physically, but it will also give your brain some time to unwind as well. It doesn’t have to be a long bath, just 10 or 15 minutes should do the trick. As you are letting the water out of the tub, picture your troubles and cares being washed down the drain. A mind that is not burdened with troubles is a mind that can easily drift off to sleep.

Lighting is another issue that effects sleep. If your bedroom window lets the light of a nearby street light into your bedroom, you might want to try some of those room darkening curtains to eliminate that problem. If you can’t find any or can’t afford them, try putting a quilt up instead. If your curtain rods are sturdy, they will usually hold up the extra weight of the quilt. Either of these two things will help darken your bedroom and help you drift off to what could be the best nights sleep you’ve had in a while.

Of course, don’t forget to flip your mattress every so often to keep it from getting worn. However, if your mattress is not in good shape and you can’t afford to buy a new one (because we know they don’t come cheap), consider buying a mattress topper. This will give you the sense of a new mattress, but will cost you a fraction of the price. Toppers come in a variety of styles, and it is up to you to find the one that suits your needs.

The last tip, try and keep the temperature in your bedroom at a comfortable level. You don’t want the temperature too hot or too cold. You want it just right. Again, it is up to you, as an individual, to decide what your perfect temperature is. Try these few tips out and see if they help you get the peaceful nights slumber your body has been missing. Pleasant dreams sleep deprived.

Read more…

Before Christmas turkey, trees, ornaments

10:40 |

How famous Georgian

      

Georgian Christmas at the Dennis Severs House

 

What was the holiday season as before turkeys and trees? Caroline McGhie visit the house in Spitalfields breaks Dennis particular

It's hard to imagine before Christmas Victorian has his hands on it and wrapped sentimentality and garlands. But there is a very old house in Spitalfields arthritic London where you can still enjoy the experience. Gateway back in Folgate Street, everything is cold and dark. The only heat comes from the chimneys, the only light and flickering candles filter gray sadness when the wings are open.

There is a smell of the forest floor and spices. David Milne in his baker's apron, sewing fir garlands dotted with clementines to hang from the ceiling of the room. He is the curator of this extraordinary home, cared for 15 years and sometimes sleeps here.

This garland of fruit, wood and flowers that resemble wood carvings decorated 18th century Grinling Gibbons, who wove their magic in Hampton Court, the Cathedral of St. Paul and Blenheim Palace. "The use of green was pagan and returned to classical mythology," David said. The Christmas tree as we know, did not get his first role until the coverage Illustrated London News is Queen Victoria in 1848, so there was no turning back.

David is preparing for a night in which historians, fans of the Georgian era, local celebrities - including TV presenter Dan Cruickshank and local artists, perhaps, Gilbert and George - come. Jeanette Winterson, owner of green coffee slow food in Spitalfields Market, located so you can not be there. Wassail Bowl, a huge trunk, grated scarlet silk curves down the stairs, and gingerbread men among kitchen utensils copper helps create a festive atmosphere.

The piece de resistance in the dining room is a beautiful black swan mounted on a ceramic substrate with a chandelier above that David has with fresh oranges between fixtures. No raisins, nuts, candied fruits and grenades. "What we take for granted today were tremendous luxury and made in North Africa and Spain," he said. The famous house a mix of periods of King George, William IV and during the reign of Queen Victoria.

 

The Georgians loved their gelatins and puddings. David setbacks as mussels and small castles copper melting jelly flashing in the dark as defective gems. "The cakes were made of ox tongue and other meats that can put in our hands, fruits and spices. Later, the meat was abandoned and only had fruit pies, spices and fat in them." King George was supposed to have eaten plum pudding, as part of its first monarch of Christmas dinner in 1714, which was known as the "sausage king".




Read more…

Không còn anh, Hà Nội này vắng hơn

03:07 |
Ký ức là một chiều Mười hai nhiều gió, nắng hanh hao hong khô từng phiến lá, xạc xào kể cho nhau câu chuyện về một cô gái đan len bên cửa sổ. Đan cho thứ tình yêu nguội tắt, đan cho lòng mình một nỗi nhớ chênh chao.

Phố một chiều Mười hai năm nào, nhạt nhòa nước mắt. Biết là tình yêu không phải lúc nào cũng đẹp, vậy mà hai chữ chia tay vẫn cứ cào rách trái tim người ra đi, vẫn cứ cứa sâu vết thương người đứng lại. Biết là đau mà vẫn làm tổn thương nhau.

Em hiểu rằng nếu chẳng thể tiếp tục thì nên dừng lại. Em không níu kéo, không ràng buộc, không trách móc. Chia tay, mỗi người ngược về một hướng, thôi dõi theo, thôi quan tâm, thôi gặp gỡ. 

Anh biết không, bàn tay em vẫn lạnh. Hoa cúc góc ban công cứ lụi tàn theo từng đợt gió. Cuộc tình này vỡ rồi, hoa chết lặng, ngủ vùi trong đất lạnh. Mọi thứ bước sang một trang mới, trắng tinh. Ký ức chỉ còn cựa mình mỗi khi đêm xuống, tiếng mèo vọng vang ngoài cửa sổ, tiếng radio thầm thì những câu chuyện xa xôi.

Em vẫn nhớ mỗi sớm lạnh mùa đông cùng anh lang thang phố. Em cười cái sở thích lạ lùng của anh, để rồi nhiễm lúc nào không hay. Sớm lạnh mùa đông bây giờ cô đơn lắm, chênh vênh lắm, mà em thương.

Không còn anh, Hà Nội này vắng hơn 1

Em thương từng đoạn đường bây giờ có cố tìm mệt nhoài cũng không thấy bóng anh.

Em thương từng góc quán vắng bây giờ chỉ còn cốc capuchino nguội lạnh, không có cà phê đen cạnh bên.

Em thương từng sớm mùa đông, bàn tay lạnh ngắt tự nép mình vào túi áo, cô đơn.

Em thương cả những tháng năm dài, chùng chình một nỗi niềm quên nhớ cuốn vào nhau, như cuộn len rối không thể nào cắt gỡ.

Không còn anh, Hà Nội này vắng hơn, buồn hơn, cô độc. Những tưởng em sẽ tự mình bước qua được mọi thứ, vậy mà vẫn hoài niệm nhớ nhung giữa ngày đông lạnh lẽo. Qua rồi, sẽ chẳng bao giờ trở lại. Đi rồi, sẽ chẳng bao giờ quay về.

Năm ấy, anh đi, với tất cả những hẹn thề sẽ bên em mãi mãi. Năm ấy em đứng lại, trong nức nở một chiều đông thật lạnh, thật xót xa. Ừ, chia tay, chỉ đơn giản là sẽ chẳng còn nhìn thấy nhau nữa…
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Bị ép hôn, gái 1 con vung dao đoạt mạng tình trẻ

21:05 |
Ngày 26.12, TAND tỉnh Thừa Thiên - Huế mở phiên tòa sơ thẩm xét xử và tuyên phạt Lê Thị Kim Ánh (26 tuổi, ngụ phường Phường Đúc, TP.Huế) 14 năm tù về tội giết người. Ngoài ra, Ánh còn phải bồi thường cho gia đình bị hại 46 triệu đồng.

Bị ép hôn, gái 1 con vung dao đoạt mạng tình trẻ - 1
Lê Thị Kim Ánh trước vành móng ngựa.

Theo cáo trạng, lúc 18h ngày 10.8, Ánh gọi bạn trai là Nguyễn Văn Phụng (24 tuổi, ngụ ngõ 44 Lê Ngô Cát, TP.Huế) và 4 người bạn của Phụng đến phòng trọ của mình ở 9/23/131 Trần Phú, phường Phước Vĩnh, TP.Huế ở để ăn nhậu. Cuộc nhậu còn có sự tham gia của chị N.T.X.L (35 tuổi, ngụ phường Phước Vĩnh, TP.Huế; người giúp việc của Ánh).

Sau một thời gian ăn nhậu vui vẻ, đến khoảng 21h cùng ngày, Ánh và Phụng xảy ra mâu thuẫn rồi cãi nhau. Sau nhiều lần bị Ánh la mắng và tát vào mặt, Phụng rủ nhóm bạn ra về.

Tuy nhiên, sau khi vừa ra khỏi cửa phòng trọ của Ánh, Phụng quay lại ép Ánh vào tường để hôn tạm biệt. Lúc này, Ánh bất ngờ lấy con dao Thái Lan để trên giá đựng chén bát gần đó đâm vào ngực Phụng, khiến Phụng ngã gục tại chỗ và tử vong ngay sau đó.

Được biết, giữa Ánh và Phụng có quan hệ yêu đương. Ở thời điểm gây án, Ánh đã có con với một người đàn ông khác.
Source : 24h[dot]com[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Thư gửi cô gái Ma Kết của tôi

01:06 |
Cậu biết không, một năm có ba trăm sáu mươi lăm ngày, nhưng chỉ có những tháng cuối năm là làm lòng tớ chộn rộn nhất. Bởi lẽ, tớ đang háo hức cho một năm mới với khởi đầu tốt lành hơn, và cũng bởi đó là tháng của những người quan trọng nhất đối với tớ, trong đó có cậu.

Tháng 12, tớ lẩm nhẩm đếm từng ngày khi cơn cơn mưa phùn giữa đông lạnh đến cắt da cắt thịt giăng giăng khắp lối. Trong khi tớ cứ hít hà sụt sịt vì lạnh thì cậu lại quá đỗi vui vẻ, lúc nào cũng cười to, vì “ ấm mà”. Có lẽ vì sinh ra vào những ngày đông, nên đứa con Ma Kết như cậu mới có thể lạnh lùng đến vậy. Mẫn cảm đa nghi, thích nghĩ ngợi lung tung. Vẻ ngoài của cậu, điềm tĩnh, đĩnh đạc, giống như cả thế giới chẳng có gì có thể ảnh hưởng hay tác động đến cậu, dù cho, trong lòng đang dậy sóng vẫn rất lý trí, khó tiếp cận.

Thư gửi cô gái Ma Kết của tôi 1

Phải rồi, cậu luôn phân biệt rất rạch ròi những thứ của cậu và của người khác. Là của người khác, thì cậu sẽ không mảy may thèm muốn, hay khao khát, thậm chí, cậu còn chẳng quan tâm đến sự tồn tại của nó. Vậy nên, cậu đã làm tổn thương biết bao người, chỉ vì cái tính cách mà người ta gọi là “ máu lạnh”, tàn nhẫn ấy. Nhưng, nếu là của cậu, thì cậu sẽ bằng mọi giá giữ chặt lấy, dù có sứt đầu mẻ trán, hay toàn thân đầm đìa là những vết thương, cậu cũng sẽ không bao giờ buông tay. Giá như, tớ có được một chút, một chút mạnh mẽ, một chút bản lĩnh, một chút kiên cường, thì tớ sẽ không phải dựa dẫm hay ỷ lại ở cậu nhiều thế.

Là biểu tượng của đất, sao chiếu mệnh là sao Thổ, Capricorn như cậu có nhiều tham vọng, cương quyết, khá lạnh lùng và hay u sầu. Sự mệt mỏi không bao giờ đánh gục cậu, cậu làm việc rất chăm chỉ và sẵn sàng hi sinh bản thân nếu cảm thấy cần thiết. Cậu lên kế hoạch một cách tỉ mỉ và cẩn thận những mục tiêu và cách để đạt được chúng. Người Capricorn rất nghiêm túc, trung thành và chung thủy, nhưng không quá tình cảm. Lòng tự trọng cao đến ngất ngưởng, “sĩ diện”  đến chết, dù tim đã vỡ tan thành trăm mảnh nhưng vẫn mỉm cười với mọi người "it’s ok, I’am fine". Cậu biết không, những lúc ấy, tớ thấy cậu thật ngốc, thật ấu trĩ, sao có thể cứ cứng đầu như vậy, ngang ngạnh như vậy, luôn còn có tớ ở đây, để cậu dựa dẫm cơ mà?

Thư gửi cô gái Ma Kết của tôi 2

Có ai đó từng nói rằng, những người thuộc cung Ma Kết, rất “keo kiệt” và vị kỉ, chỉ biết đến bản thân. Lúc ấy, chúng mình chỉ nhếch mép bỏ qua, và chẳng quan tâm thêm nữa. Cần gì phải giải thích với những người chẳng hiểu mình, cậu nhỉ? Thật sự, Ma Kết rất rộng lượng và không hề ích kỉ khi đó là những cảm xúc thuộc về trái tim. Là người tồn tại trong cuộc sống của họ, quan trọng với họ, họ sẽ hết lòng hy sinh và suy nghĩ cho người đó, chẳng bao giờ tính toán hay đòi hỏi nhận lại. Con người họ, rất dễ bị người khác hiểu lầm. Giống như cậu vậy. Nhưng có sao? Người cần ở lại thì sẽ ở lại thôi.

Trước giờ, tớ chưa từng nghĩ mình có thể “chơi” lâu dài với một người Ma Kết. Vì tính cách của chúng mình khác biệt quá, thậm chí đôi lúc còn cãi nhau chí chóe, chiến tranh lạnh đến cực điểm cũng bởi không thể hiểu được quan điểm hay lối tư duy suy nghĩ của đối phương. Nhưng vẫn ổn, ngược xuôi ngang dọc, chúng mình vẫn bên nhau, an lành cùng nhau vượt qua biết bao mùa đông “ấm”.

Gió về rồi, cậu còn cái hẹn café với tớ đó, nhớ chứ?
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Chuyện của mùa đông

12:06 |
Một tối mùa đông, con phố nằm co ro uống trọn cái lạnh tái tê. Bên khung cửa sổ có giàn hoa tigon chằng chịt dây leo, anh nghe tiếng chuông gió gõ leng keng và kể cho em nghe câu chuyện còn dang dở: chuyện mùa đông.

Chuyện mùa đông, chuyện của những ngón tay đan…

Em biết không, khi trời trở gió, lòng trở vội nhớ thương đi tìm hơi ấm. Một hơi ấm rất đỗi giản đơn nhưng có người loay hoay rồi chần chừ mãi suốt mùa đông cũng không thể tìm thấy. Đó là câu chuyện ngày xưa em vẫn hỏi: chuyện của những ngón tay đan. Người ta bảo rằng một cái chạm tay thật khẽ giữa tiết trời sương giăng kín ngõ, gió thốc vào da cũng đủ làm cho một trái tim khác chộn rộn, rung lên nghe bình yên đến lạ. Sức hút từ hơi ấm bàn tay là thứ tình cảm không lời nhưng đầy ma lực. Đông về, có thể nhẹ nhàng đan từng ngón tay vào nhau, siết chặt một chút nữa, cùng lắng nghe tiếng chạm trái tim đang cựa mình thức giấc. Tay ai cũng đã có một bàn tay khác ủ ấy, còn em, em đã sẵn sàng để anh siết chặt tay hay chưa?

Chuyện của mùa đông 1

Chuyện mùa đông, chuyện của những kẻ cô đơn…

Người ta vẫn thường cô đơn vào mùa đông, đó là trạng thái lửng lơ khi cuộn tròn cảm xúc nằm lăn lóc một xó trong trái tim. Đôi lúc cũng chẳng phải một mình nhưng họ vẫn cứ lang thang trong thế giới của chính họ, không chịu thoát ra ngoài, không chịu phá vỡ tổ kén cô đơn đang ngày càng chồng chất, dày đặc. Người ta viện cớ mùa đông lạnh ủ mình trong chăn và ủ cảm xúc trong một con ngõ không lối thoát. Người ta lúc nào cũng ban cho mình cái đặc quyền được phép cô đơn, được phép sống với nó. Còn em, có anh ở đây rồi, em đừng cho phép mình cái đặc quyền ấy nhé…

Chuyện mùa đông, chuyện của những kẻ lười yêu…

Giá mà mùa đông có người để mong, để nhớ, để nhắc nhở mặc ấm lúc ra đường lúc sáng sớm gió lạnh. Ừ là giá mà thôi,  rồi để mặc hai chữ ấy trôi tuột đi theo mùa đông ảm đạm. Nhưng rồi chính đó lại là những người không chịu yêu, không chịu mở lòng ra, cứ mãi ôm khư khư thế giới của riêng mình vỗ về những ngày đông co ro nhớ thương một người nào đó không tên… Là lười yêu, là vì để mặc cho cảm xúc buông thả có cũng được mà không có cũng được…Em à, người ta lười yêu là vì người ta chưa tìm được hạnh phúc thực sự, còn em đừng lười yêu anh trong mùa đông nhé, sẽ cô đơn lắm…

Chuyện của mùa đông 2

Chuyện mùa đông, là chuyện về một người “cũ” gợi nhắc lại…

Con người ta ai cũng có những điều cũ về một người cũ ở một nơi cũ nào đó và mùa đông là thời điểm vô vàn cái “cũ” ấy có cớ để thức dậy luộm thuộm trong tim. Tại sao chúng ta được phép nghĩ đến tương lai, mơ về tương lai mà lại không được phép nhớ về quá khứ, dù chỉ một chút? Thực ra điều này cũng không có gì là sai lầm, là lén lút, chỉ là nghĩ về nó và nhớ một chút, mỉm cười một chút vì những ngày đã trôi đi rất xa ấy đã cho bản thân trưởng thành hơn rất nhiều. Thầm cảm ơn người “cũ” vì đã cho mình biết được rằng cần phải trân trọng hiện tại nhiều hơn. Cả anh và em đều đã-từng-yêu, chúng ta được phép nghĩ về họ, nhưng chỉ nhớ thôi, không được phép thương và yêu…

Cũng tại vì mùa đông, nên anh có vô vàn câu chuyện muốn kể với em… Và hãy để mỗi mùa đông là một câu chuyện nhỏ đầy kỉ niệm trong câu chuyện tình yêu của chúng mình em nhé!
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

"Đại ca" giang hồ đất Cảng nổ súng thẳng vào đối thủ

11:03 |

Sáng 24-12, TAND TP Hải Phòng đưa ra xét xử sơ thẩm vụ án 2 nhóm đại ca đất cảng đấu súng kinh hoàng tại khu vực Hồ Sen (quận Lê Chân, Hải Phòng) để phân tranh “số má”.

4 bị cáo trong 2 băng nhóm giang hồ đã phải ra trước vành móng ngựa gồm Vũ Xuân Nguyên (tức Nguyên "béo" SN 1975, trú tại đường vòng Vạn Mỹ, Ngô Quyền), Nguyễn Huy Tú (tức Tú Mừng, SN 1981, trú tại Hai Bà Trưng, Lê Chân), Đỗ Thanh Tuyền (tức Tuyền "nhà cháy", SN 1979, trú tại Tô Hiệu, Lê Chân) và Trần Duy Lâm (SN 1976, trú tại Phan Bội Châu, quận Hồng Bàng) với các tội danh gây rối trật tự công cộng và sử dụng vũ khí quân dụng trái phép.

"Đại ca" giang hồ đất Cảng nổ súng thẳng vào đối thủ - 1

Hiện trường vụ "đại ca" giang hồ đất Cảng nổ súng

Theo cáo trạng, tối 11-7, tại khu vực đường vòng quanh Hồ Sen (quận Lê Chân) đã xảy ra vụ đấu súng thanh toán nhau giữa các băng nhóm giang hồ có tiếng tại Hải Phòng. Nguyên nhân của vụ đấu súng xuất phát từ mâu thuẫn nhỏ giữa đại ca Nguyên “béo” và Tuyền “nhà cháy”.

Tối 11-7, Nguyên “béo” và Tuyền “nhà cháy” cùng một số anh chị "số má" trong giới giang hồ Hải Phòng và một số tỉnh phía bắc được chủ quán Bar Cafe & Tounge mời dự liên hoan tại nhà hàng Lôi Châu, quận Ngô Quyền, Hải Phòng. Tại đây, giữa Nguyên và Tuyền đã có mâu thuẫn nhỏ dẫn đến tranh cãi, xích mích nhưng đã được đám giang hồ can ngăn.

Đến 21 giờ, tàn cuộc nhậu tất cả trở về quán Bar Cafe & Tounge tại đường vòng Hồ Sen. Lúc này, Nguyên đi trên ô tô Camry màu đen rẽ vào quán thì đối đầu với xe của Tuyền đi ra. Vốn đã mâu thuẫn từ trước, lại không muốn bị lép vế nên không ai chịu nhường ai. Ngay lập tức, Nguyên và Tuyền lao vào đánh nhau bằng chân tay. Tuy nhiên, Nguyên đã phải chịu trận vì ngoài Tuyền còn có Tú “mừng” vào 5-6 đối tượng khác lao vào đánh Nguyên.

Yếu thế, Nguyên bị nhóm của Tuyền đánh vỡ đầu, bầm tím mặt nên phải nên xe ô tô bỏ đi. Không chịu “mất số” trước đám giang hồ ít tuổi hơn mình,  Nguyên "béo" điện thoại cho 1 đối tượng tên Long (hiện chưa xác định được địa chỉ) hỏi mượn súng để quyết “phen sống mái” với nhóm Tuyền “nhà cháy”.

Đến khoảng 22 giờ ngày 11-7, Nguyên “béo” quay lại khu vực đường vong Hồ Sen, gặp Long để lấy khẩu súng ngắn quân dụng (loại súng Colt 45 do Mỹ chế tạo), trong có 5 viên đạn rồi quay trở lại quán Bar Cafe & Lounge. Nguyên cầm khẩu súng chĩa thẳng vào người Tuyền “nhà cháy” bóp cò. Rất may cho Tuyền là một người phát hiện và gạt tay cầm súng của Nguyên nên viên đạn chệch hướng bắn thẳng lên trần nhà.

Sau phát súng không thành, Nguyên bị một số tay “anh chị” khống chế, tước súng. Tuyền sau khi chết hụt trong gang tấc đã vơ được khẩu súng của Nguyên, liền đuổi theo bắn trả. Cũng may cho Nguyên là phát đạn không trúng đích. Trong lúc cùng Tuyên đánh nhau với Nguyên còn có Tú “mừng” và Trần Duy Lâm.

Bị nhóm đối thủ truy đuổi ráo riết, để thoát thân, Nguyên “béo” phải nhảy xuống Hồ Sen bơi ra giữa hồ cho đến khi lực lượng công an tới giải nguy. Ngay sau đó, Nguyên “béo” phải nhập viện trong tình trạng có nhiều vét thương ở vùng đầu, mặt.

"Đại ca" giang hồ đất Cảng nổ súng thẳng vào đối thủ - 2

Các bị cáo trước vành móng ngựa

Cáo trạng VKSND TP Hải Phòng đã truy tố các bị cáo Vũ Xuân Nguyên, Đỗ Thanh Tuyền, Trần Duy Lâm và Nguyễn Huy Tú tội danh Gây rối trật tự công cộng quy định tại Điều 245 Bộ luật hình sự (BLHS).

Đối với hành vi sử dụng súng bắn tại khu vực đường vòng Hồ Sen của Vũ Xuân Nguyên, Cơ quan Cảnh sát điều tra (CSĐT) Công an quận Lê Chân đã khởi tố Nguyên về tội Sử dụng trái phép vũ khí quân dụng và Gây rối trật tự công cộng.

Xét thấy tình tiết dùng súng bắn là tình tiết định khung tại điểm a, khoản 2 Điều 245 BLHS nên không cấu thành tội Sử dụng trái phép vũ khí quân dụng. Vì vậy, Cơ quan CSĐT Công an TP Hải Phòng ra quyết định đình chỉ vụ án, đình chỉ bị can Vũ Xuân Nguyên về tội Sử dụng trái phép vũ khí quân dụng.

Tại phiên tòa, các bị cáo thừa nhận mọi hành vi của mình gây ra, thành khẩn khai báo, mọi lời khai trước tòa phù hợp với các lời khai tại cơ quan cảnh sát điều tra, có bị cáo đã tự ra đầu thú.

Hội đồng xét xử tuyên phạt bị cáo Vũ Xuân Nguyên 30 tháng tù cho hưởng án treo, thời gian thử thách 5 năm. Đỗ Thanh Tuyền 3 tháng tù giam. Trần Duy Lâm 3 tháng tù giam. Nguyễn Huy Tú 24 tháng tù giam.

Source : 24h[dot]com[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Đông sẽ ấm vì em có anh

23:06 |
Mọi người ai cũng biết, em là thành viên kỳ cựu của hội độc thân. Em vẫn đinh ninh mình sẽ tôn thờ chủ nghĩa “một mình” lâu thiệt lâu nữa cơ, nếu không có một người “siêu đáng ghét” đến và khiến em tình nguyện thay đổi toàn bộ nhịp sống thường ngày của mình.

Cuộc sống của em vốn vẫn như bao người khác, cũng có thật nhiều mối quan hệ, cũng có gia đình làm chỗ dựa, bạn bè thân thiết giúp đỡ. Thế nhưng đôi khi em thấy mình lạc lõng giữa cuộc sống của mọi người, đôi khi em chỉ muốn gục đầu vào vai ai đó khóc thật to, đôi khi em muốn trải qua những cảm xúc mà em chưa từng có trong đời.

Em còn nhớ những chiều không vui, nếu không mè nheo với mẹ hoặc tụ tập hội bạn thân thì em lại lòng vòng một mình. Em còn nhớ những ngày lễ cắm rễ chặt ở nhà, những ngày mà tình nhân người ta luôn háo hức, luôn mong đợi. Em còn nhớ những mùa mọi người gửi cho nhau rất nhiều lời yêu thương cho ngày đông bớt lạnh, bên ngoài ai cũng đan tay nhau cười cười nói nói.  Em tay phải nắm lấy tay trái cũng trải qua được rất nhiều mùa đông. 

Độc thân cũng thích anh ạ, tự do làm được mọi thứ. Nhưng có phải tất cả được tạo nên đều phải có cặp có đôi không? Vì em vẫn thấy thiếu thiếu điều gì ấy!

Đông sẽ ấm vì em có anh 1

Thế rồi anh đến, mở ra trước mắt em một thế giới đầy màu sắc, rộng lớn và thú vị, giống như đến tận bây giờ em mới thật sự nhìn thấy thế giới xung quanh mình. 

Đó là những ngày dù vui hay buồn cũng có một người cỗ vũ em tiến về phía trước, sẵn sàng bỏ cả ngày bẩn rộn dẫn em đi ăn thật nhiều món ngon, sẵn sàng ngồi nghe em kể lể đủ chuyện không có bắt đầu cũng chẳng có kết thúc. 

Đó là những ngày anh lặng lẽ nắm chặt tay em, chỉ im lặng thế thôi mà sao em vẫn thấy vui lắm! Niềm hạnh phúc như những dòng suối mát lành len lỏi xoa dịu trái tim khô cằn, em vẫn thường nhéo má mình một cái mỗi khi thức dậy, xem có phải mình đang mơ không.

Đó là những ngày dù có ra ngoài một mình em cũng không còn thấy quá nặng nề nữa. Nhìn mọi người nhộn nhịp ở bên nhau, em chỉ nghĩ rằng cũng có một người ở nhà đợi em, lúc ấy cảm giác rất an nhiên anh ạ!

Anh biết không, em đã chính thức bị “trục xuất” khỏi hội độc thân, với rất nhiều lời chúc phúc và niềm vui của mọi người xung quanh, đã có người “chịu” yêu em rồi!

Ngày trước, chuyện thời tiết hay thời gian không ảnh hưởng đến em, trời có oi bức hay đã sang đông lạnh buốt em cũng chẳng để tâm. Thế nhưng năm nay em đã bắt đầu nhận ra mùa đông tràn về rồi, bắt đầu chú ý đến những cơn gió dần lạnh thêm mỗi tối rồi. 

Nhưng anh yên tâm nhé, vì có anh, đông cũng sẽ ấm lên thôi!

Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Đường dây mua bán trẻ em rúng động TPHCM lĩnh 60 năm tù

18:03 |
Ngày 24.12, TAND TP.HCM tuyên phạt Ngô Thị Lan (SN 1970, quận 1, TP.HCM) 16 năm tù giam, Tưởng Đình Thương (SN 1979, TP.Hải Phòng) 14 năm tù giam, Trần Ngọc Quỳ (SN 1970, quận Tân Phú, TP.HCM) 12 năm tù giam, Phạm Tuấn Phương (SN 1962, tỉnh Đắk Lắk) 12 năm tù giam và Nguyễn Văn Viễn (SN 1970, tỉnh Quảng Ngãi) 6 năm tù giam; tất cả cùng về tội Mua bán trẻ em.
Đường dây mua bán trẻ em rúng động TPHCM lĩnh 60 năm tù - 1
Nhóm buôn bán trẻ em tại phiên tòa.

Khoảng tháng 10.2013, Viễn sống chung như vợ chồng với chị T. Chị T tâm sự sợ gia đình biết và không đủ tiền nuôi con, hỏi cách “xử lý” cái thai như thế nào. Viễn bảo không nên phá thai, cứ sinh ra rồi bán con để lấy tiền tiêu xài. Sau đó, Viễn làm quen với Quỳ và nhờ tìm người mua trẻ sơ sinh.
Ngày 14.2, chị T hạ sinh một bé gái tại Bệnh viện Từ Dũ. Quỳ liên hệ với Lan và ra giá bán 7 triệu đồng. Ngày 27.2, T ra viện, bồng con đến trước cổng Bệnh viện Nhi Đồng 1 để bán cho Lan. Đợi lâu, T đi vệ sinh, suy nghĩ lại và không muốn bán con nữa. Cùng lúc, Viễn trao con cho Lan và nhận tiền. Trong lúc đang giao dịch, công an đến bắt giữ.
Tại cơ quan điều tra, Lan và Quỳ khai nhận từ tháng 2.2014 đến khi bị bắt đã cùng Thương, Phương thực hiện trót lọt 3 vụ buôn bán trẻ sơ sinh khác.
Trong phiên tòa, các bị cáo khai nhận, Thương lập một trang web chuyên môi giới cho và nhận con. Tuy nhiên, thực chất đây là trang web trá hình để mua, bán trẻ em. Đọc được thông tin trên trang web, chị Tr (quận Tân Phú) nhờ Thương môi giới và mua 2 đứa trẻ với giá 48 triệu đồng. Ngoài ra, chúng còn bán một bé khác cho một cặp vợ chồng ở Tây Ninh với giá 35 triệu đồng.
Source : 24h[dot]com[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Giáng sinh đến rồi, trao yêu thương đi thôi!

10:05 |
Mùa cuối năm luôn là mùa rộn ràng nhất. Đường phố bỗng đông đúc hơn, nhiều màu sắc hơn, vui vẻ và nhộn nhịp hẳn lên. Nơi nơi ngập tràn nhạc giáng sinh, người lớn tất bật, trẻ con thích thú. Trời càng vào cuối năm càng lạnh, mọi người cố gắng truyền cho nhau hơi ấm bằng những quan tâm và sẻ chia. Giáng sinh dần trở thành mùa lễ hội được mong đợi nhất, ấm áp nhất bất kể nó diễn ra vào đúng mùa lạnh giá nhất trong năm.

Một năm sắp qua rồi, có gì chúng ta chưa kịp làm không?

Bao lâu rồi chúng ta không nói nhớ bố khi vắng nhà, không thơm mẹ một cái  lúc trở về? Gia đình là nơi vững chải nhất trong cuộc đời ta, và có rất nhiều người luôn tiếc nuối sao bản thân không quan tâm đến người thân sớm hơn. Sao ta không rút ngắn buổi tiệc đi một chút, về xem chương trình TV cuối cùng mọi người? Sao ta không thức dậy sớm một chút, giúp mẹ chuẩn bị bữa ăn sáng? Sao ta không mua sắm ít đi một chút, mua cho đứa em món đồ chơi, mua tặng bố chiếc áo sơ mi, mua biếu bà một chiếc khăn ấm? Hạnh phúc đơn giản chỉ là được nhìn thấy những người mình yêu quý mỉm cười mà thôi!

Giáng sinh đến rồi, trao yêu thương đi thôi! 1

Bao lâu rồi bạn bè nhận được những món quà chỉ có giá trị vật chất từ chúng ta? Có bao giờ bạn thấy kỳ lạ rằng tại sao càng lớn, mối quan hệ của chúng càng lỏng lẻo và thực tế, chỉ là sòng phẳng giữa cho và nhận? Giáng sinh này chúng ta bỏ qua những món quà vật chất nhé! Tự mày mò làm một tấm thiệp giản đơn, ghi vài câu nhắng nhít. Lục lọi ký ức xem mình còn lời hứa nào mà mình chưa thực hiện không. Nếu bạn vẫn còn muốn giữ những tình bạn thật tâm, chắc chắn là bạn có một danh sách những việc cần làm rồi đấy!

Những điều gắn kết con người với nhau không phải giá trị tiền bạc, đó là những điều nhỏ nhặt chứa đầy sự quan tâm và trân trọng.

Bao lâu rồi chúng ta đã tự dày vò bản thân bằng những vết thương tinh thần? Ngụp lặn mãi trong những khổ đau thế không mệt sao? Nếu đối với chúng ta có người đã từng là cả thế giới, nhưng trong thế giới của họ lại chẳng có ta, vậy bản thân buồn mãi thế chẳng phải vô nghĩa lắm sao? Ngoài kia yêu thương đang đong đầy cả thế giới rồi, sao cứ mãi làm khổ trái tim mình? Tự thưởng cho mình một bữa ăn ngon, một món đồ ưng ý, nghe một khúc nhạc vui, đến lúc mở cửa trái tim rồi!

Có thể là không sớm, nhưng cũng chẳng phải muộn để bạn quan tâm và yêu thương nhiều hơn đâu! Kể cả yêu thương bản thân mình. 

Giáng sinh đến rồi! Trao yêu thương đi thôi!
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Vác súng hoa cải tới tận nhà bắn 2 người bị thương

01:02 |

Ngày 23.12, một cán bộ điều tra Phòng Cảnh sát hình sự (PC45), Công an tỉnh Hà Nam cho biết, PC45 đang phối hợp với Công an huyện Thanh Liêm (Hà Nam) và các đơn vị nghiệp vụ điều tra, làm rõ vụ nổ súng bắn 2 người bị thương xảy ra ở thị trấn Kiện Khê (Thanh Liêm).

Vác súng hoa cải tới tận nhà bắn 2 người bị thương - 1

Ảnh minh họa.

Nạn nhân trong vụ nổ súng là anh Trần Mạnh Tiến (32 tuổi) và cháu Trần Mạnh Cường (14 tuổi, cháu anh Tiến), cùng ở thị trấn Kiện Khê.

Thông tin ban đầu, ngày 16.12, khi anh Tiến đi xe máy từ nhà ra cổng thì bị 2 đối tượng lạ mặt đi xe máy áp sát, dùng súng hoa cải chĩa vào người. Anh Tiến điều khiển xe đâm vào 2 đối tượng rồi chạy vào nhà tri hô. Sau đó, 2 đối tượng lạ mặt nổ súng bắn làm anh Tiến và cháu Cường bị thương.

Vị cán bộ PC45 – Công an tỉnh Hà Nam cho biết thêm, hiện sức khỏe anh Tiến và cháu Cường đã ổn định. Cơ quan điều tra đang khẩn trương truy bắt các đối tượng gây án để làm rõ vụ việc.

Source : 24h[dot]com[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Đi về miền thương nhớ

21:05 |
- Em chuẩn bị đi, 10 phút nữa anh tới đón.

Cô gái xỏ đôi giày trắng nhỏ xinh rón rén đi nhanh ra cổng nơi giàn hoa giấy đang trổ những bông hoa hồng hồng bé xíu và chờ đợi. Gần 10 phút sau, chiếc xe phân khối lớn dừng lại gần đó. Hai bóng người trẻ nhanh chóng phóng vút đi. Cô vòng tay ôm anh thật chặt, dựa vào vai anh và nghe gió rít bên tai, ánh nắng lấp lánh dát vàng trên đôi vai nhỏ, xe vun vút ra ngoài vùng ngoại ô, nơi những con đường xanh ngắt trải dài như thể tới tận chân trời.

Họ lặng yên, ngồi rất lâu bên nhau trong ánh chiều dần buông xuống. Chẳng biết từ bao giờ, cô quen với việc im lặng ngồi bên anh như thế. Không ai thi gan với ai, chẳng mong muốn người kia sẽ mở lời trước. Chỉ đơn giản, ngồi lặng yên bên nhau như thế, thật lâu.

Khi ánh chiều buông dần, in những vạt màu hơi sậm trên đường chân trời, anh mới có ý định cất tiếng nói. Nhẹ như gió thoảng:

- Ngày mai anh đi nhóc ạ.

Cô bé toan nói gì đó, nhưng rồi lại lặng im. Câu lưu luyến mãi chẳng cất nổi thành lời. Gió hiu hiu thổi lay mái tóc cô bay bay, là một trong những hình ảnh anh nhớ lâu nhất sau này.

Sáng sớm hôm sau, nắng Hà Nội rực rỡ những ngày đầu đông và không khí vẫn ủ đầy hơi lạnh. Cô đứng trong nắng sớm, vẫy tay chào anh, nhìn chiếc xe cứ nhỏ dần, nhỏ dần tuột hẳn khỏi miền ký ức ít ỏi của cô về anh… Khi ấy, cô tròn 20 tuổi. Ký ức non nớt khắc rõ mọi thứ thuộc về anh, nhớ rõ nụ cười của anh, ánh mắt thường nhìn xa xăm và vòng tay rắn chắc. Anh mê tốc độ, thích ngao du. Cô thích yên ổn, chỉ mong bình an. Hai người tưởng chừng chẳng thể bên nhau, thế mà trong lúc không ngờ nhất, lại gặp nhau rồi thân quen từ lúc nào không hay.

Đó là chuyến đi đầu tiên của tuổi 19. Cô mới thi xong học kỳ năm đầu đại học, buồn chán vì kết quả mà liều mình đi xa một chuyến. Trong khi loay hoay với cái lạnh phố núi mà quen anh. Anh bảo khi ấy trông cô không khác gì một con mèo hen bị ướt nhẹp. Ban đầu, cô vẫn đề phòng anh, sợ anh là người xấu, thế rồi chẳng biết vì cớ gì mà cũng ngoan ngoãn leo lên ngồi sau xe anh. Hình như, vì ánh mắt nhìn cô chăm chút hôm đó là niềm tin mạnh mẽ giúp cô vứt bỏ cả sợ hãi ban đầu mà tin anh.

Đi về miền thương nhớ 1

Từ trước khi gặp anh, cách vài giờ đồng hồ lúc ngồi trên chuyến tàu lên Sa Pa hôm ấy, cô chưa từng hình dung mình sẽ ngồi sau xe một người xa lạ, mà khóc nhiều như thế. Nước mắt chảy dễ dàng theo tiếng xe lao đi vun vút trên những con đường quanh co phủ đầy sương núi. Khi đã vòng vèo một hồi, anh dừng xe lại, trên đỉnh cao chót vót của một vùng đất nào đó cô còn chưa biết rõ tên. Mây giăng khắp những triền núi, mặt trời tỏa ra xung quanh thứ ánh sáng kỳ lạ. Nước mắt cô nhanh chóng biến thành những giọt sương mỏng. Anh không gặng hỏi gì nhiều, đưa mảnh khăn rằn dặn cô quàng thêm cho ấm.

- Sao nhóc đi một mình? Thất tình? Giận bố mẹ?

Cô không trả lời nổi, lại nức nở khóc tiếp.

Cô không nhớ mình khóc bao lâu như thế, rồi cuối cùng cũng nói lý do với anh. Đón cô là một tràng cười không ngớt.

- Nhóc ngốc thế, có vậy mà đã nản sao. Trên thế giới này có nhiều con đường lắm, bị ngăn con đường này rồi ta đi con đường khác. Miễn là không ngồi xuống mãi chẳng chịu đứng dậy.

Anh không có vẻ gì an ủi cô cả, cứ giữ nguyên cái vẻ mặt đó ngay cả khi đưa cô về bến tàu. Anh bảo con gái không nên đi một mình, về ngay còn kịp trước khi làm bố mẹ đau lòng, ở đây chẳng có gì đáng xem cả. Vậy là cô có đặt chân lên Sa Pa nhưng chẳng biết mặt mũi cái thành phố ấy ra sao, ngoài những con đường ngoằn nghèo hiện ra phía sau tay lái của anh. Ít ỏi, nhưng in rất sâu. Bất ngờ hơn, anh gửi xe lại cho chiến hữu và về cùng cô. Anh bảo không yên tâm để cô nhóc đi một mình. Hình như, mặc định từ đầu, cô với anh mãi chỉ là cô nhóc. Còn trái tim bé nhỏ của cô khi ấy in mãi tên anh không sao xóa nổi.

Quen anh, là quen với cảm giác hồi hộp khi ngồi sau xe anh, quen với tiếng gió rít bên tai, quen cả những con đường trải dài bất tận, những sớm vắng người ở một nơi xa lạ, những buổi chiều hoàng hôn in đậm phía chân trời. Một thế giới khác mở ra, sự khác biệt dần trở nên quá lớn. Dù chưa một lần nói ra, nhưng cô coi trọng anh hơn hết thảy, cũng bởi thế mà giữa hai người tồn tại một mối quan hệ không sao gọi nổi thành tên.

Anh quan tâm cô đủ nhiều để không đơn thuần chỉ là anh em, đủ sâu để thấy anh luôn ở bên cạnh cô, nhưng, tất cả chỉ dừng lại ở đó. Cô nhớ anh những chiều nhiều gió, nhớ những đêm trời lạnh và mong tin anh, khi đó đang ở một miền đất nào rất xa xôi. Cô mừng vui khi thấy dáng anh trở về, chẳng có lời hứa nào giữa hai người, nhưng những quan tâm từ anh luôn làm cô hạnh phúc.

Niềm vui nhỏ nhoi với cô nhất khi đó, là những khi thấy anh trở về, đón từ tay anh viên đá nhỏ hay nhánh cỏ dại ven đường. Có vậy thôi, mà làm cô cười mãi. Ít ra, chúng là minh chứng, anh cũng có nhớ tới cô khi ấy. Nhưng niềm vui không được bao lâu, khi cô cố thu hết can đảm để nói rõ những gì trái tim mình muốn thì khi ấy mới hay, anh đã có người ở trong tim. Tiếng yêu thầm lặng vì thế mà mãi không nói ra. Anh vẫn hay đi như thế, chẳng biết ở thành phố bé nhỏ có niềm nhớ mênh mang. Hoặc giả, anh có biết thì cũng không làm gì khác được. Trái tim có những lý lẽ không sao giải thích nổi.

Hai năm sau đó chuyện tình cảm của anh và người kia chẳng biết đã qua thời gian xa nhau lâu tới mức nào, mà cô vẫn thấy rõ trái tim anh thổn thức khi nghĩ về chị ấy. Yêu là một điều không sao lý giải ngọn ngành. Một vòng tròn mãi không có lối ra, khi người này hết lòng hết dạ vì người kia, còn người đó cứ mãi chạy theo một bóng hình khác. Cuộc đuổi bắt của lý trí và con tim dài rộng cả một trời tuổi trẻ. Nghe nhẹ nhàng và đơn giản vậy chứ trái tim thì không thoải mái chút nào. Những nhớ thương hoài giằng xé, bóp nát người ta mỗi khắc mỗi giờ trôi qua.

Năm tháng xa dần, anh phong trần hơn, cô cũng đã dần trưởng thành. Hai người vẫn đi song song, đủ để biết không xa rời nhau, nhưng cũng không có lấy một tia hy vọng sẽ được ở bên nhau. Cô vẫn mơ về những ngày tháng rực rỡ ánh nắng. Cùng anh.

Rồi giờ đây, khi ngồi trong văn phòng vắng lặng, trên tầng cao của tòa nhà lớn nhất nhì thành phố, cô thấy cô đơn kỳ lạ. Anh bắt đầu chuyến đi của mình ngày này cách đây cũng đã gần ba năm dài. Thời gian trôi qua nhanh như cái chớp mắt cô dành cho anh ngày nào trên phố núi lạnh giá.

Đi về miền thương nhớ 2

Mỗi năm, vào dịp sinh nhật cô, anh gửi một tấm thiệp chúc mừng, thiệp đơn sắc, duy nhất hình ảnh bầu trời màu xanh nhạt pha ít mây trắng mềm xốp, chỉ có vậy mà thôi. Cô không đổi địa chỉ cũng bởi vì điều đó, dãy số chưa bao giờ cô gọi và không có ý định  hồi đáp tấm bưu thiếp không biết rõ gửi khi tới thì anh đang ở nơi nào rồi… Mọi thứ vốn dĩ không thay đổi nhiều, giống như trái tim cô vẫn dành cho anh vị trí quan trọng nhất.

Hiện tại cô cứng cáp và vững vàng hơn nhiều, cũng gặp không ít người có tâm ý, sao không lay động chút nào, trái tim chỉ hướng về một người ở xa. Cô tự hỏi, dưới cùng một vòm trời mà sao cứ loay hoay mãi vẫn không tìm thấy nhau. Trái tim anh giờ hướng về nơi nào rồi, có còn dõi theo một bóng hình khác, như cô đang dõi theo anh hay không?

Giữa rất nhiều ngày tháng xa lạ, anh chợt gửi cho cô một bức ảnh chụp bình minh bên khung cửa sổ căn phòng hướng ra một vùng hồ mênh mông, chú thích dòng nhỏ xíu: Cao nguyên Minh Châu - Trung Quốc. Trung Quốc rộng lớn nhường ấy, cô biết nơi nào có anh? Cảm giác kỳ lạ truyền tới tim cô, nói khẽ nhói lên một nhịp và thôi thúc ước muốn trải nghiệm đã ngủ yên rất lâu suốt nhiều ngày tháng.

Hình ảnh anh gửi in sâu vào tâm trí cô nhiều ngày sau đó. Giờ này anh đang ở phương trời nào rồi? Năm xưa khi rời xa thành phố này anh có nhớ em? Cái khoảnh khắc ngồi bên cửa sổ chụp bức ảnh ấy gửi cho em tâm trí anh có dành cho em không? Em nhớ anh. Em muốn gặp anh. Tâm trí cô vốn bình yên nay dậy sóng vì những đợt nhớ thương.

Cô lần tìm khắp các trang diễn đàn phượt, cuối cùng, tìm được ra địa điểm ấy: Hồ Lugu trên cao nguyên Minh Châu. Nhưng trên thực tế không hề có cao nguyên nào mang tên Minh Châu cả. Cụm từ đó có nghĩa chính xác là “viên ngọc sáng trên cao nguyên”, là tên gọi thân thương ví Lugu như một viên ngọc sáng - một hồ nước tuyệt đẹp thuộc Lệ Giang. Khi đó nhằm đúng tháng 11, những con đường quanh co nguy hiểm in đậm dải vàng rực của dã quỳ hai bên lối đi, lá cây du đã chuyển sang màu vàng và lá phong thì đỏ rực làm tim cô như bóp nghẹt. Thì ra, yêu một người là như vậy, nhiều tới mức cả ngàn năm không gặp thì vẫn nhớ thương chẳng hề nguôi, cứ được dịp là xát muối vào tim đau đớn.

Cô tắt máy tính, và chuẩn bị cho một chuyến đi xa, về miền thương nhớ…

Đi về miền thương nhớ 3

***

- Số điện thoại bao năm anh không đổi?
- Bởi anh vẫn mong, có một ngày, người thực sự dành cho anh sẽ xuất hiện.

Gặp nhau những ngày sau đó, ở một vùng đất hoàn toàn xa lạ, cô mới biết rằng, nhiều ngày phiêu du như thế, đằng sau mỗi bức ảnh của anh chỉ đề tên của cô. Anh nói tháng năm đủ dài, đủ để thử thách bản thân anh, đủ để anh bình tâm mà gửi gắm nỗi nhớ về cô. Anh nắm lấy tay cô, siết nhẹ: Hình ảnh cô bé đứng cười trong nắng cứ lay động tâm trí anh nhiều ngày trên những miền đất xa lạ. Song anh lại sợ, thời gian trôi dài như vậy, liệu trái tim kia còn hướng về anh? Vậy là anh chụp bức hình này, và gửi về cho em, như một phép thử, cho chỉnh bản thân mình nữa.

- Nếu em không tìm ra anh thì sao?
- Thì anh vẫn trở về, sống và dõi theo em dưới cùng một vòm trời. Và dù gì, thì những điều anh linh cảm thường vẫn đúng. Trái tim, luôn ở cạnh trái tim.

Cô dựa vào vai anh sau tháng năm đằng đẵng, gom đủ những điều tưởng chừng phi lý và khó có thể xảy ra từ ngày đầu tiên gặp anh tới giờ, khép đôi mi và cảm nhận trái tim mình đập những nhịp hạnh phúc cùng người thương yêu.

Thì ra dù ở bất cứ đâu anh vẫn luôn hướng về cô như thế.

Thì ra dưới vòm trời này tồn tại nhiều thứ tình cảm như vậy, đó là tình yêu, là dư vị tháng năm không bao giờ phai nhạt.
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…