Mất em anh có buồn không?

15:00 |
Có phải chúng ta đã đi qua những năm tháng yêu nhau cuồng nhiệt khi tuổi thanh xuân sắp cạn vơi theo thời gian. Có phải chỉ cần lỡ một chút mình sẽ mất nhau mãi mãi không anh. Mất em, anh có buồn không. Mình mất nhau anh có buồn không hả anh?

Tình yêu như một trò chơi cúp bắt trốn tìm, được và mất đứng giữa một ranh giới mong manh nhất. Tìm được nhau khó thế nào nhưng giây phút đánh mất nhau lại dễ dàng đến như vậy. Giữ tay nhau không được, người vội vàng buông , nắng cũng nhạt dần và gió thôi lả lướt. Mùa đông sắp cạn khô trên khóe mắt ai nỗi buồn vương không kịp nói. Mùa yêu thôi đầy và tình mình vơi đi tự bao giờ?

Chỉ vì chậm chân một bước, chuyến xe đã lăn bánh; chỉ vì anh không giữ em lại nên em đi xa anh mãi. Có một chuyện tình chông chênh như mùa gió nổi làm se sắt trái tim người.

Nguyện ước yêu nhau dài lâu, để tình thật sâu nhưng tình cảm là thứ dễ đổi thay nhất. Người ta có cớ để yêu nhau thì chia tay nhau cũng có hàng vạn lý do. Huống hồ, bây giờ tình mình đã không còn như thuở ban đầu yêu nữa, dây chun kéo mãi cũng căng, rồi đứt. Nếu lỡ mai này mình mất nhau, anh có sợ không?

Đã bao giờ anh ngồi nghĩ lại chuyện tình mình hay chưa? Đã bao giờ anh nghĩ đến rồi một ngày em rời chân bước đi không lời từ biệt? Đã bao giờ anh buồn, anh sợ khi mất em chưa?

Mất em anh có buồn không? 1

Anh có biết em đã làm tất cả, kể cả vứt bỏ lòng tự trọng của mình để giữ lấy anh một lần, để không phải nói lời nuối tiếc với trái tim mình, vì đơn giản em vẫn còn yêu. Một cô gái lấy hết can đảm chỉ để giữ chân người ở lại bên đời em thêm một chút nữa thôi. Một cô gái đã vứt ngoài tai những lời khuyên can chỉ để được bên anh. Nhưng em giữ, người đi cứ đi.

Đã bao giờ anh chịu nghĩ đến cảm giác của em hay chưa? Em sẽ chẳng thể kiên nhẫn níu kéo anh như vậy khi thương tổn đã quá sâu, khi đó tự khắc em sẽ buông. Là buông tay, là để tình đi, để anh đi…

Em đi, rồi tự mình huyễn hoặc rằng “Em đi rồi liệu anh có buồn không”, thấy nụ cười nhạt, tình cũng nhạt, người đã nhạt từ lâu.

Nếu mất em anh buồn, anh có ghé lại tìm em không? Ừ! Buông còn chẳng được cớ sao tìm lại chứ. Nhưng tình yêu là chuyện của vô vàn điều nghịch lý khó đoán trước được.

Con người ta thường đi tìm lại mảnh kí ức đã vô tình đánh rơi ở một nơi xa thẳm nào đó, đánh rơi một tấm chân tình, đánh rơi một tình yêu không trọn vẹn…

Nếu mai này em đi, anh đừng buồn nhé! Chuyện đúng sai đã không còn tha thiết nữa. Em cũng không còn trách anh, chỉ trách duyên lận đận đứt gánh giữa đường. Chẳng ai đến với nhau được hai lần trong đời đâu anh.

Dù là gì đi nữa, em vẫn muốn hỏi anh rằng: “Mất em anh có buồn không”
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Chuyển pháo xuống Hà Nội làm… quà Tết

15:07 |
Ngày 30.1, Đội cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự quản lý kinh tế và chức vụ, Công an quận Bắc Từ Liêm (Hà Nội) cho biết đang điều tra, làm rõ hành vi vận chuyển hàng cấm đối với Nông Văn Doanh (SN 1963, trú tại Hòa Chung, TP.Cao Bằng, tỉnh Cao Bằng).
Theo điều tra, ngày 26.1, tại địa bàn phường Xuân Đỉnh (Bắc Từ Liêm), Doanh bị lực lượng cảnh sát kinh tế Công an quận Bắc Từ Liêm phát hiện, bắt quả tang khi lái xe ô tô chở thuê 12kg pháo nổ từ Cao Bằng về Hà Nội. Ngay sau đó, cơ quan điều tra đã lập biên bản, đưa đối tượng về trụ sở để làm rõ.
 Chuyển pháo xuống Hà Nội làm… quà Tết - 1


Số pháo nổ bị phát hiện, thu giữ.


Tại cơ quan điều tra, Doanh khai nhận: Chiều 26.1, đối tượng được một phụ nữ khoảng 30 tuổi (chưa rõ lai lịch) thuê chở số pháo trên từ bến xe khách Cao Bằng về Hà Nội. Người phụ nữ nói với Doanh là gửi pháo về Hà Nội để làm… quà Tết. Dù biết pháo nổ là hàng cấm, nhưng Doanh vẫn đồng ý vận chuyển vì vị khách nữ này hào phóng trả 2,6 triệu đồng tiền công.
Vụ việc đang được Công an quận Bắc Từ Liêm điều tra, mở rộng.
Source : 24h[dot]com[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Nếu em yêu anh, chàng béo!

15:25 |
Thật ra cô gái nào mà chẳng thích nhìn những anh chàng đẹp trai cùng body thật chuẩn. Nhưng để trao tình cảm cho một người, bản chất không cần xem xét đến ngoại hình hay dáng vóc.
 
Và nếu như…em yêu anh, chàng béo!
 
Em luôn cảm thấy thoải mái và dễ chịu mỗi khi chúng ta bên nhau. Em không cần quá cầu kỳ, không cần kiểu cách. Em không phải suốt ngày đứng trước gương, săm soi xem chỗ nào thừa mỡ, lo lắng hoảng hốt mỗi lần lên cân. Không phải vất vả nhịn ăn hay uống đủ loại thuốc làm ốm.
 
Thân hình to bự cũng đồng nghĩa với việc anh có tâm hồn ẩm thực rất phong phú. Bao nhiêu món mới lạ cùng những quán ăn siêu ngon khắp thành phố anh đều biết tuốt. Em chưa bao giờ lo lắng khi giao “dạ dày” mình cho anh. Em có thể ăn uống thả ga mà không sợ sẽ béo lên hay bụng to thêm một chút. Anh không bao giờ chê em chẳng được thon thả, cũng chẳng mấy phiền lòng khi em cũng bắt đầu béo ú như anh.

Nếu em yêu anh, chàng béo! 1
 
Nếu em yêu anh, chàng béo!
 
Bên anh luôn là cảm giác an toàn mà cô gái nào cũng muốn có được. Anh thường cố tình đi sau em mỗi lúc bước lên bậc thang. Anh bảo rằng lỡ em có ngã cũng có “khối mỡ” như anh làm đệm cứu hộ. Anh lúc nào cũng ấm nhé, những đêm trên đường về gió lạnh thổi khô khốc cả da, vậy mà ôm anh một lát em đã chẳng còn run rẩy. Anh to lớn là thế nên lúc nào em cũng thấy rất an tâm. Anh che chắn hết nắng gió. Anh choàng sang ôm em những lúc hiểm nguy. Vòng tay anh ôm trọn vẹn em vào lòng, bình yên nhiều lắm!
 
Nếu em yêu anh, chàng béo!
 
Thật sự thích thú khi em sánh bước bên anh. Anh to ơi là to nắm tay một cô nhóc hạt tiêu. Ai nhìn cũng phì cười vì sao đáng yêu thế. Ôm anh thì thích ơi là thích, không dư tay dù chỉ một tẹo. Những lúc em hờn dỗi vu vơ, anh hay kéo tay em xoa xoa bụng mình rồi chớp mắt làm duyên, em giận lắm mà chẳng nhịn được cười.
 
Chúng ta sẽ cùng nhau tập thể dục mỗi sáng, rồi lại ăn mừng khi giảm béo thành công. Em sẽ bỏ mặc những lời ác ý về vẻ ngoài của anh. Em hãnh diện vì anh, vì sự đáng yêu, thật tâm và chu đáo.
 
Bạn bè xung quanh em vẫn luôn nói về những anh chàng hotboy cơ bụng sáu múi, những ngôi sao với ngoại hình chói lóa.
 
Thế nhưng em ở đây, lại phải lòng anh mất rồi, anh chàng “béo” của em ạ!
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Trong veo tình đầu (Kỳ cuối)

15:24 |
- Này, cậu đang ngồi lấn sang chỗ của tớ rồi đấy. 

Nó quay sang nhìn Tùng, tay giơ chiếc thước kẻ, dúi dúi gầm ghè. Nó nói vậy để kiếm cớ nói chuyện với Tùng thôi, nhưng tự dưng hắn im bặt không như mọi khi chứ thực ra nó rất muốn Tùng ngồi gần hơn nữa. Mỗi khi Tùng vô tình huých nhẹ vào tay, nó đã khiến nó sướng điên rồi. Tùng cũng không vừa, cười cười:

- Tớ thích như này hơn.

Tùng nói rồi ngồi xích lại gần nó, mặt nó đỏ tưng bừng. Mặc dù chơi thân với nhau nhưng chưa bao giờ hai đứa ngồi sát nhau như vậy. Lúc nào nó cũng giữ khoảng cách nhất định với Tùng. Tai nó lúc này đã nóng ran, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực. Đang định xích ra thì câu nói của hắn khiến nó gần như bất động:

- Tớ thích cậu, Hải Lam. 

Nó mở to mắt nhìn thẳng vào Tùng. Vẫn chưa đến giờ vào tiết nên lớp khá ồn, hơn nữa hai chúng nó nói chuyện rất nhỏ chỉ đủ để người đối diện nghe thôi nên khi nó cứ ngỡ mình nghe nhầm. 

Im lặng.
Im lặng.

Cả hai bối rối nhìn nhau, thời gian như ngưng lại, mọi tạp âm dường như chẳng thể lọt vào tai nó. Nó chỉ nghe thấy tiếng trái tim mình đập. Rất nhanh, rất mạnh. 

- Cậu biết tại sao khi mới vào lớp tớ lại ngồi với cậu không? Bởi cậu là đứa con gái tóc ngắn đầu tiên tớ thấy khi chuyển về đây, tớ thích con gái tóc ngắn. Ấn tượng ban đầu khá tốt, càng chơi với cậu tớ càng thấy thích cậu. Thật đấy. 

Lần này thì đầu óc quay cuồng rồi. Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh. Mặt nó lúc này chẳng khác gì quả gấc. Tùng véo má nó:
- Sao mặt cậu đỏ thế, dễ thương thật đấy hì hì.

Đây có thể được coi là hành động thân mật đầu tiên của hai đứa mà theo như nó từng đọc trong các tiểu thuyết khi nam chính tỏ tình với nữ chính thường ở một nơi rất lãng mạn chỉ có hai người thôi, sẽ nói những lời cực tình cảm, sau đó nam chính sẽ nắm tay nữ chính, hai người họ sẽ hôn nhau thật sâu. Đầu óc của nó đã lạc tới một nơi xa xăm nào đó. Nó lắc lắc đầu để bỏ những suy nghĩ đen tối ra khỏi đầu. Nhưng mà… lời tỏ tình của hắn. 

Không gian: Lớp học.
Thời gian: trước khi vào lớp.
Hành động sau khi tỏ tình: véo má.

Gì thế này, sao không giống trong tiểu thuyết. Sao lại thế này? Nó cười khổ. “Thôi thì tỏ tình không giống trong tiểu thuyết thì mình sẽ thay đổi diễn biến luôn vậy”. Nghĩ là làm nó nhìn thẳng vào mắt hắn, hít một hơi thật dài, gật đầu lia lịa:

- Ờ, ờ, ờ…
- Này, cậu bị sao thế?

Tùng nhìn nó nghi ngại, mặt nó thì không thể đỏ hơn được nữa. Nó cũng chẳng hiểu nổi bản thân mình đang làm gì, thật là xấu hổ mà.

- Tớ cũng thích cậu.

Nói xong nó chạy biến khỏi lớp mặc dù đã sắp tới giờ vào lớp. Nó mà ở đó nữa chắc nó sẽ phát nổ vì sức nóng trong cơ thể mất. 

Ngồi dưới căng tin rồi mà tim vẫn đập rất nhanh, mặt vẫn không bớt đỏ. 

- Nè, uống đi, hoặc là áp vào má cho bớt nóng ấy đồ ngốc. 

Nó ngẩng mặt lên thấy hắn đang đứng trước mặt, tay cầm lon nước lạnh chìa về phía nó. Nó cười hi hi cho đỡ ngại. 

- Nghe lời tớ đi, đầu cậu sắp bốc khói rồi đó.

Câu nói của Tùng làm nó ngượng chín cả mặt. Thì ra có người yêu vui và thú vị như thế. 

Tối nó nhắn tin cho Chi:

- Tùng tỏ tình với tao rồi mày ơi. Hi hi. Vui quá. 
- Rồi sao? 
- Thì tao nói tao cũng thích hắn thôi. 
- Mày không cảm thấy đó chỉ là những rung rinh thôi sao. Mày nghĩ mà xem, chúng mày mới chỉ quen nhau, thời gian ngắn thế sao tình cảm có thể phát triển nhanh vậy được. Chẳng qua là Tùng quan tâm mày nên mày ngộ nhận thôi, không phải mày thích nó đâu.
- Sao lại là rung rinh, tao thích Tùng thật mà. Tao nhận lời làm bạn gái Tùng rồi. Đến giờ tao vẫn lâng lâng đây này.

Chi cảm thấy nghèn nghẹn. Thế là xong, con bạn của Chi giờ đã thuộc về người khác chứ không còn là của riêng mình nữa, Chi cảm thấy mình như đứa trẻ bị cướp đi món đồ mà mình yêu thích nhất. Từ bao giờ nó không nghe lời mình như thế nhỉ? Chi uể oải rep lại:

- Vậy thì chúc mừng mày. Tao ngủ trước đây. Ngủ ngon.

Nó đang tràn ngập trong hạnh phúc nên cũng chẳng nhận ra sự thay đổi của con bạn thân nhất của mình. Đêm đó nó ngủ rất ngon. Phải rồi, nó mới có người yêu cơ mà. Nó lấy bút màu khoanh tròn ngày trên tờ lịch, ghi note “ngày có người yêu”. Nó mang theo cả nụ cười ngốc nghếch vào giấc ngủ, đêm đó nó mơ về hắn.

Những ngày sau đó, Tùng quan tâm nó hẳn, ra dáng người yêu lắm. Mấy đứa con gái nhìn nó với ánh mất ghen tị và ngưỡng mộ, nó lấy làm khoái chí. Mọi người trong lớp bắt đầu bàn tán về mối quan hệ giữa nó và Tùng, trước kia là chúng nó tự mặc định hai đứa là một đôi nhưng cũng không ít người nghi ngờ, bây giờ chúng nó ngày càng dính lấy nhau thì sự bàn tán càng sôi nổi. Tất cả xúm lấy Chi hỏi nhưng chỉ nhận được câu không biết từ Chi. Chi thấy hậm hực vì nó quên mất mình. Có khi như nhớ tới Chi, nó rủ Chi đi chơi cùng nó và Tùng. Chi chỉ bực dọc mà quát: “tao đi làm kì đà cản mũi à”.

Chi như lặn mất khỏi cuộc đời nó. Nó cũng chẳng còn tâm trí đâu mà để ý tới việc đó. Nó đi xem Tùng tập luyện, nó cùng Tùng đi xem phim và làm những  việc mà các cặp gà bông khác thường làm. Hai đứa cư như hình với bóng chẳng lúc nào rời. Xa nhau tí thì lại nhắn tin, điện thoại, dường như cuộc sống chẳng thể thiếu nhau. Nó thực sự hạnh phúc với tình yêu của mình. 

Trong veo tình đầu (Kỳ cuối) 1



Cũng như như những đôi mới yêu nhau khác hai đứa hứa hẹn với nhau đủ điều, vẽ ra viễn cảnh đẹp thật đẹp. Tùng còn nói với nó khi nào tròn một tháng hai đứa yêu nhau, Tùng sẽ dành trọn một ngày bên nó, sẽ khiến nó bất ngờ. Nó cười, mong lắm ngày đó. 

Nhưng thời gian hạnh phúc đó chỉ kéo dài trong vòng một tuần. Thời gian sau cả hai chẳng còn đi cùng nhau, chỉ gặp nhau trên lớp. Sắp thi đấu nên Tùng bận rộn tập luyện. Mấy lần nó ngỏ ý muốn đi xem Tùng tập luyện, hắn đều gạt đi:

- Thôi, cậu đi làm tớ mất tập trung trong lúc tập lắm. Bao giờ thi đấu thì đi cổ vũ cho tớ.

Nó bí xị nhưng cũng chẳng làm gì được. Hai đứa chẳng cãi nhau nhưng nó cảm nhận được khoảng cách vô hình kéo chúng nó ra xa nhau. Lúc trước nó vẫn đi xem hắn tập luyện cơ mà, sao thế nhỉ?

Hai tuần sau...

Nay là chủ nhật cũng là tròn một tháng nó và hắn chính thức hẹn hò. Sáng sớm nó đã tự tay làm một chiếc bánh rồi mặc chiếc váy thật  đẹp đi tới công viên trước nhà. Nó muốn dành cho hắn sự bất ngờ.

- Cậu đang làm gì đấy tới công viên trước nhà tớ được không?
- Tớ đang chuẩn bị đi tập bóng rồi.
- Cậu đá xong rồi tới cũng được, tớ chờ được mà.
- Đá xong cả đội còn đi chơi nữa cơ, thôi nhé tớ đang bận.

Tắt điện thoại, nó buồn. Cảm giác hụt hẫng trào lên. Nó ném mạnh chiếc bánh vào thùng rác cạnh đó như trút hết sự bực tức. “Phải rồi cậu ấy là thành viên của đội bóng mình sao quan trọng bằng đội bóng của cậu ấy chứ”. Ý nghĩ  ấy cứ xâm chiếm nó khiến lòng tự trọng của nó bị tổn thương. Từ ngày chính thức là một cặp chỉ có tuần đầu tiên chúng nó vui vẻ còn sau đó ngoài thời gian gặp nhau trên lớp hắn dành hết thời gian cho bóng. 

Nó cũng hiểu vì phải chuẩn bị cho giải đấu sắp tới nên Tùng và các bạn phải tập trung luyện tập. Nhưng trước kia có thế đâu. Lúc còn làm bạn Tùng vẫn dẫn nó đi xem hắn tập bình thường, vẫn hay đi học cùng nó, hai đứa nói chuyện rất vui vẻ. Còn bây giờ thì sao? Dường như Tùngcố tình tránh mặt nó? Không cho nó đi xem tập luyện, không còn những tin nhắn tám chuyện với nhau, gặp nhau cũng không còn nói chuyện tự nhiên như lúc trước. Rốt cục là có chuyện gì? Tại sao lại thay đổi nhanh như thế?

Nó đã suy nghĩ rất rất nhiều, lần trước hắn nói kỉ niệm một tháng yêu nhau sẽ có bất ngờ cho nó nhưng khi nó gọi thì Tùng lại đi đá bóng. Có lẽ Tùng đã quên thật rồi. Tùng đã giúp nó vẽ ra một viễn cảnh thật đẹp nhưng rồi  lại tự tay đẩy nó xuống hố sâu mà không tài nào nó lên được. Ngồi trong công viên một lúc lâu nó mới đi về. Từng bước chân chưa bao giờ nặng nề đến thế. Về tới nhà lúc nào không hay. Căn nhà im lìm, nay là cuối tuần nên bố mẹ nó về quê thăm ông bà. Như vậy cũng tốt ít nhất sẽ không ai thấy cái vẻ mặt đưa đám của nó lúc này, nó có thể thoải mái gào thét. 

17 tuổi nó chính thức biết thế nào là đau khổ của tình yêu. Mà cũng chẳng phải là yêu mà chỉ là thích thôi nhưng nó vẫn cảm thấy hụt hẫng kinh khủng. Lao vào xem một bộ phim hài để giải sầu mà nước mắt rơi. Trên màn hình tivi, diễn viên cứ diễn còn nó thì cứ khóc. Lần đầu tiên nó xem phim hài mà lại ngồi khóc nức nở như thế này. Khóc mãi rồi nó thiếp đi lúc nào không hay. Tỉnh dậy đã bảy giờ tối, nhìn vào điện thoại vẫn im lìm. Lòng tự trọng của nó bị tổn thương, bóng tối bao trùm càng khiến nó buồn hơn bao giờ hết. 

Lấy hết sĩ diện còn lại nó nhắn cho hắn một tin: “cho cậu một tuần suy nghĩ về tất cả”. Nước mặt lại lăn dài trên gương mặt bầu bĩnh của nó.
                                         
***
12 giờ đêm. 
Thế là hết một tuần. 
Tuần qua hai đứa gặp nhau trên lớp cũng chỉ chào hỏi nhau như những người bạn bình thường. Nó cũng chẳng còn buồn nhiều nữa, chỉ thấy hơi hụt hẫng. 

Chuông điện thoại báo tin nhắn, chẳng biết ai lại nhắn lúc khuya thế này.

- Xin lỗi cậu, Hải Lam. Thời gian qua tớ tránh mặt cậu, chắc cậu buồn lắm. Bên cậu tớ rất vui, thật đấy. Nhưng hình như chúng mình là bạn hợp hơn thì phải, khi bên cậu với danh nghĩa người yêu tớ thấy mình như mặc một chiếc áo quá khổ vậy. Tớ xin lỗi vì đã nhầm tưởng tình cảm với cậu. Mình làm lại từ đầu được không, như ngày chúng mình mới quen nhau ấy. 

- Hi, ừ. Tớ cũng vậy. Xin lỗi cậu, xin lỗi bản thân và xin lỗi tình bạn của chúng mình. Mình vẫn làm bạn tốt của nhau nhé. Và cậu sẽ vẫn giành chỗ ngồi với tớ đúng không?

- Hehe, tất nhiên rồi. 

Thì ra cảm giác chia tay là như thế này. Nó cứ tưởng mình sẽ khóc thật to như những diễn viên trong phim khi thất tình cơ nhưng sao nó lại thoải mái đến lạ. Trả tình cảm về đúng chỗ rồi, nó sẽ lại độc thân, nhưng đổi lại nó sẽ có một người bạn thực sự quan tâm nó như trước, là Tùng. 

Tình cảm tuổi học trò dở dở ương ương nhưng trong sáng và hồn nhiên thế đấy. Có những xúc cảm chẳng thể gọi thành tên, có những khi trái tim chệch nhịp, như là nhớ, như là thương nhau lắm đó nhưng rồi lại không phải. À, thì ra chỉ là rung rinh thôi. 

Nó biết tình cảm này sẽ theo nó suốt chặng đường tiếp theo, trong sáng quá, đáng yêu quá làm sao nó nỡ quên. Rồi sau này lớn, có người yêu, nó sẽ kể cho anh ấy nghe chuyện tình ẩm ương của nó, chắc anh sẽ cười cho mà xem. Nhưng chẳng sao cả, dù gì đây cũng là “mối tình đầu” của nó mà.  

Nó với Tùng, ừ, thì làm bạn, biết đâu sau này có duyên lại trở thành người yêu. 

Nó cười cười với ý nghĩ đó. Chuông điện thoại lại kêu. Nó tưởng của hắn nhưng không phải. Là Chi.

- Mai hẹn nhau ở chỗ cũ nhé, lâu lắm rồi không tâm sự.
- Ừ, đúng là lâu thật. 8 giờ sáng nhé!

Tự dưng nó nghĩ tới Chi, lâu lắm rồi, từ ngày quen hắn chúng nó ít đi chơi cùng nhau. Nó thấy cần Chi lúc này, cảm thấy có lỗi với Chi.
Chi tới chỗ hẹn sớm hơn nó. Tới nơi nó đã thấy Chi ngồi đó cùng một tờ báo hoa học trò trước mặt. Chi chưa kịp mở lời nó đã nói:

- Khét lẹt thật rồi mày à.
- Ờ, giờ sao?
- Chả sao, mày nói đúng, là bọn tao ngộ nhận tình cảm thôi. Bọn tao quyết định quay lại làm bạn như xưa mày à.  

Chi cười lớn rồi vỗ đùi cái đét:

- Haha, chào mừng mày trở lại hội “độc thân vui vẻ”. 
- Tao thất tình mà mày sung sướng thế?
- Nói thật là tao ghen với Tùng, tự dưng nó cướp mày của tao, nhưng giờ thì ok rồi haha.

Chi cười lớn khiến nó hơi sượng sùng. Nó thấy có lỗi với Chi. Lẽ ra nó nên nghe lời Chi. Lẽ ra nó không nên bỏ mặc đứa bạn thân nhất của mình như thế. Nhìn Chi nó thấy mình thật may mắn. Dù không có người yêu nhưng vẫn có những người bạn tốt như Chi, như Tùng. Nó nhủ thầm “tao với mày sẽ mãi là bạn tốt, còn bây giờ những rung rinh hãy đi đi nhé, tạm biệt”.
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Tình đầu chóng tàn mà lâu quên

15:22 |
Quá khứ - điều mà chỉ trở về trong từng lần hồi tưởng, hiện hữu trong từng giấc ngủ mơ đứt quãng. Chúng ta thường ao ước được một lần quay trở về quãng thời gian đã trải qua, có người muốn về chỉ để sửa chữa lỗi lầm của mình, có người muốn về chỉ để thay đổi một quyết định nào đó. Nhưng em, dù có quay lại vẫn sẽ yêu anh như ngày đầu tiên.

Thời gian là thứ liều thuốc giảm đau của tình yêu, tùy người, tùy chuyện mà có tác dụng nhanh hay chậm. Đối với em, thời gian càng dài thì tình cảm càng đẹp, dẫu rằng bây giờ hai chúng ta đã mang danh là “người yêu cũ”. 

Những gì đã qua, em chỉ còn giữ lại chút tình trong veo như một sớm thức dậy có nắng, có gió lao xao. Mối tình đầu, mối tình của những điều chưa trọn vẹn nhưng đủ để chúng ta phải nhớ, phải giữ gìn, phải nâng niu.

Đi qua rồi cái thời thương nhớ vụng về một ai đó, đi qua rồi cái thời ngại ngùng yêu một nụ cười, em nhận ra rằng dù cho có quyết định lại vạn lần thì em vẫn sẽ đồng ý yêu anh, vẫn sẽ đồng ý nắm chặt một bàn tay ấm áp. 

Người ta thường nói tình đầu là khó lâu bền, và chuyện của chúng mình cũng chóng vánh như một ngày trời bắt đầu bớt lạnh vậy. Chóng tàn mà lâu quên.

Tình đầu chóng tàn mà lâu quên 1

Kỷ niệm giữa em và anh không nhiều, chính vì thế mà em trân trọng từng đoạn ký ức của cả hai, trân trọng sự ra đi của anh như một nốt trầm trong một bản tình ca. Em đã quên mất lý do vì sao chúng ta lại rời xa nhau như thế, nhưng lại nhớ rất rõ ràng nụ cười của anh, câu nói của anh, món quà của anh… nhớ rất rõ ràng những điều tốt đẹp thuộc về anh.

Sau này, em sẽ còn gặp nhiều người khác nữa, sẽ lại có một happy ending trong một câu chuyện tình thật đẹp nhưng có lẽ mối tình đầu của nhiều năm về trước vẫn hiện hữu trong trái tim em. Không phải để đau khổ, không phải để nhớ anh, yêu anh, mà em muốn được để dành một đoạn đường của tuổi trẻ chênh vênh.

Tình yêu, thường chẳng có lý do. Trái tim cũng không muốn giải thích vì sao mình lại yêu một ai đó hết lòng, vì sao mình lại giữ lại một chút tình ngọt nhạt, vì sao chúng ta lại chẳng thể đến với nhau.

Hơn nhiều lần em nghĩ, nếu năm đó không yêu anh thì liệu rằng bây giờ em có hạnh phúc hơn không. Em không thể tự trả lời những nghi ngờ của bản thân, nhưng em hiểu, nếu không yêu anh thì tuổi trẻ của em sẽ mất đi một phần ký ức thật đẹp, một phần ký ức leng keng như tiếng chuông gió cuối mùa đông.

Mối tình đầu đã qua, nhưng em đi mãi, vẫn cứ thấy nó vẹn nguyên trong sâu thẳm trái tim mình…
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Duyên cạn rồi, sao còn cố chấp yêu nhau?

15:28 |
Chúng ta đã đi cùng nhau một đoạn đường đủ dài để xâu chuỗi thành miền ký ức đẹp, đủ sâu để em biết trái tim một người từng dành trọn cho em. Chúng ta đã cùng nhau nếm đủ vị của tình yêu mà khi ngoái đầu nhìn lại tưởng chừng nó vừa mới tan ra đầu môi cay đắng và ngọt ngào trộn lẫn.

Chúng ta gặp nhau, yêu nhau, ghét nhau, xa nhau âu cũng là duyên phận nhưng bỗng một mai thức dậy trở mình thấy lạnh, tim trống hoác, chữ duyên trôi tuột về đâu cạn mất rồi thì có lẽ đã đến lúc tình nhạt phai. 

Chẳng phải ai cũng đủ tinh tế để nhận ra chữ duyên chẳng còn như thuở ban đầu yêu nữa nên cứ cố bám lấy nhau, cố chấp yêu nhau không buông bỏ. 
Ta biết, người biết có những điều trôi qua không bao giờ trở lại, nhất là chuyện tình yêu nó càng khó khăn hơn, gượng ép sao đành. Lúc đó cố chấp bên nhau giống như chân xỏ vào một đôi giày không đúng cỡ nhưng vẫn cứ cố đi, chân đau rát vẫn không kêu ca. Là vậy đó, những kẻ cố chấp luôn có sức chịu đựng đến phi thường, là vì cố chấp nên bất chấp hết.

Cố chấp yêu giống như đi trên một con đường hoa cỏ may mọc kín lối, đi vào sẽ bị găm đầy vào quần nhưng vẫn cứ đi. Để khi từng đám cỏ bé tý xíu ghim chặt vào quần rồi mới ngồi gỡ rối. Chuyện tình mình không còn như lúc xưa nữa, kỉ niệm đủ nhiều để không quên nhau nhưng yêu thương đủ nhạt thì buông tay là cách tốt nhất để người kia đi tìm hạnh phúc. 

Những năm tháng hạnh phúc từng có bên nhau thực sự rất đẹp nhưng đó đều là chuyện hôm qua, còn hôm nay bàn tay ai đã nắm hờ sắp buông, bàn tay kia hối hả níu lại. Nắm lấy tay nhau trong giằng xé và thương tổn. 

Thực ra chẳng phải người này làm gì có lỗi với người kia nên tình mới nhạt. Bởi vốn dĩ có những chuyện tình bỗng nhiên dừng lại thế thôi. Không lý do. Dừng lại không phải để làm nhau đau, chỉ là dừng lại đúng lúc để cả hai có thể tìm một nửa trọn vẹn hơn. 

Có những nỗi buồn ẩn sau đôi mắt, lặng lẽ thở dài và câm lặng nhìn dòng đời hối hả trôi qua, nhìn một cuộc tình cạn duyên hết nợ đang xa mà chẳng thể buông bỏ.

Duyên cạn rồi, sao còn cố chấp yêu nhau? 1



Là vì điều gì mà cả hai còn cố chấp yêu nhau như vậy, mà chẳng phải là yêu nữa, là cố chấp bên nhau thôi. Hai kẻ lặng lẽ bước đi bên cạnh nhau khi trong lòng tình đã nhạt đi lúc nào không hay…

Là vì tình đậm sâu hay vì thời gian yêu nhau quá lâu không thể dứt bỏ. Vì người kia đã từng là điều quan trọng nhất đối với người này. Và cũng là vì chưa chấp nhận được việc mai này sẽ không ở cạnh nhau nữa, hụt hẫng và cô đơn chưa biết vin vào ai.

Một chiều mùa đông gió thốc vào mặt, tách café cạn khô dưới đáy cốc, tình nguội lạnh từ bao giờ. Có lẽ đã đến lúc không thể giữ lấy nhau được nữa, đến lúc đường hai ngả người thương thành lạ. Bên nhau là thói quen thì đừng cố chấp giữ lấy một mối quan hệ đang rạn nứt từng ngày nữa. 

Cố chấp yêu nhau, cả hai sẽ có những ngày chẳng thanh thản, bộn bề nhớ thương nhau cho hết nghĩa vụ, cho trọn vẹn một tình yêu từng có. Hà cớ gì dây chun sắp đứt rồi còn cố buộc chặt vào làm gì. Rồi cũng đến lúc khi không còn yêu nữa thì khép lại một quãng đời đã đi bên cạnh nhau để bước tiếp.

Duyên cạn rồi, để tình đi nhé, đừng cố chấp yêu nhau nữa được không?  
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Bị đánh đến sống thực vật vì tư tình với vợ người khác

15:01 |
Ngày 26.1, TAND TP.HCM mở phiên tòa sơ thẩm, tuyên phạt Nguyễn Phi Nam (SN 1987, Quảng Ngãi) và Nguyễn Văn Phúc (SN 1985, Quảng Nam) cùng 20 năm tù giam và Hồ Thanh Hằng (SN 1983, Quảng Nam) 15 năm tù giam; tất cả đều về tội "Giết người".
 Bị đánh đến sống thực vật vì tư tình với vợ người khác - 1

Ba bị cáo trong phiên tòa sơ thẩm.

Nam, Phúc, Hằng và N.T.H là bạn bè ở cùng dãy trọ. Vào cuối tháng 7.2013, Hằng nghe mọi người bàn tán về việc H có quan hệ bất chính với vợ mình.
Khoảng 15h ngày 5.8.2013, Nam, Phúc cùng một người bạn nữa đến phòng trọ của Hằng uống bia. Khi uống hết một két bia, Phúc nói chuyện H có quan hệ ngoài luồng với vợ Hằng. Lúc này, Hằng nhờ 3 người bạn đánh H để dằn mặt.
Đêm đó, Phúc đi ngang qua nhà H để nắm bắt tình hình thì thấy H đang ngồi sửa máy bơm nước, nên quay về báo cho đồng bọn biết. Nam, Phúc và Hằng sang nhà H, dùng khúc gỗ đánh nhiều nhát vào người và đầu khiến H gục ngã tại chỗ.
Sau đó, Hằng cùng người dân xung quanh chở nạn nhân đi cấp cứu. Mặc dù H được cứu sống, nhưng bị thương tích 97%, sống cuộc đời thực vật.
Khi trao đổi, vợ của Hằng thừa nhận có quan hệ bất chính với H 2 lần, nhưng không có tình cảm. Đến lần thứ ba, H muốn quan hệ nhưng vợ Hằng nghe thông tin chồng biết chuyện giữa mình với H nên không đồng ý.
Source : 24h[dot]com[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Gửi anh, chàng trai năm ấy em từng yêu…

15:27 |
Có một mùa thu nhuộm vàng thời gian bằng nỗi nhớ đã xếp lại nằm im. Có một người đã mang theo tuổi thanh xuân của em đi mất. Và có những ngày thấy trí nhớ mình thật tệ, chỉ nhớ được về anh, chàng trai năm ấy em từng yêu, giờ đã rời bỏ em mà đi…

Là chàng trai đã bước đi cạnh bên em một quãng đường đủ hạnh phúc và bình yên. Là chàng trai vẽ một bức tranh đầy đủ những gam màu nhuộm vào tim em năm tháng chẳng thể quên.

Là mối tình đầu mà thời gian đã phong ấn vĩnh viễn không trở lại dù chỉ một lần.

Là chàng trai lặng lẽ đến và lặng lẽ đi, nhẹ nhàng như thế…

Tuổi hai mươi luôn là những tháng năm tròn đầy và vẹn nguyên trong trái tim mỗi người, khi yêu cũng cuồng nhiệt, da diết, khi buồn đau, thương tổn lại tưởng chừng như chẳng thể vực dậy được nữa. Tuổi hai mươi dạy cho chúng ta cách chấp nhận và buông bỏ. Người đi, tình tan âu cũng là chuyện rồi sẽ đến. 

Em đã từng nghĩ mình là cô gái hạnh phúc và may mắn nhất khi anh rẽ lối bước vào tim em, mang hơi ấm dịu dàng, ngọt ngào phủ kín chuỗi ngày cô đơn vây quanh. Để rồi khi anh đi, em vẫn thấy niềm hạnh phúc ấy còn vẹn nguyên, chỉ là giờ nó chỉ thuộc về riêng mình em tự ôm ấp, vỗ về.

Những ngày cuối đông, nắng tràn về hanh hao trên từng mái phố, gió khẽ len lỏi vào đám lá cây đang ủ mình ngủ yên suốt mùa đông. Có những ngày như thế em chỉ nhớ tới anh, một nỗi nhớ buồn và lắng lại trong tim, cựa mình tự mở lúc nửa đêm.  

Gửi anh, chàng trai năm ấy em từng yêu… 1



Lúc ấy, gió thốc mạnh vào song cửa kêu cót két, có một kẻ cô đơn ôm từng mảnh vỡ ký ức vào lòng, lấy can đảm viết cho anh những bức thư tình muộn nhưng chẳng bao giờ được gửi đi. Là em viết cho anh hay em viết cho chính mình, em cũng không biết nữa…

Em nhớ anh lắm, mối tình đầu hai mươi tuổi, chàng trai em từng yêu nhiều như thế, yêu không hối tiếc, yêu vội vàng cho cả những tháng năm về sau không còn nhau.

Chàng trai năm ấy, mang cả trời thu Hà Nội nhuộm tràn yêu thương vào tim em. Là người cho em hiểu rằng tuổi trẻ cũng giống như ánh mặt trời sáng rực trước khi hoàng hôn buông xuống, cố hết sức vụt sáng một lần để không phải nuối tiếc. 

Là chàng trai đã viết nên hồi ức tươi đẹp trong cuốn sổ nhật ký tuổi thanh xuân của em để mỗi lần gượng mở xem, lòng chưa bao giờ hối hận hay thương tổn khi yêu anh.

Là chàng trai có trái tim rất ấm, bờ vai đủ chắc và lòng bao dung đủ đầy để dắt em đi qua những ngày giông bão ở cái tuổi chưa kịp trưởng thành nhưng cũng chẳng còn trẻ con nữa. Cái tuổi ẩm ương, mọi thứ đều chông chênh. 

Là chàng trai tạo niềm tin đủ sâu và tình yêu đủ lớn để em biết yêu xa là khổ nhưng không hề khó khi khoảng cách địa lý nửa vòng trái đất đủ dài để tình nhạt nhưng lòng đủ đầy tin và yêu thì hạnh phúc mãi trường tồn. 

Là chàng trai nhắc em rằng thời gian để chờ đợi một người là bao lâu vốn dĩ không xuất phát từ một người. 

Là anh, chàng trai đã dạy cho em cách vượt qua thương tổn, dù có lớn và có sâu như thế nào thì vẫn nên đối mặt. Để sau này em đã vượt qua nỗi đau khi không còn anh bằng điều anh từng nói. 

Là tất cả khi em nghĩ về anh, chàng trai mà em đã yêu một cách trọn vẹn và chân thành nhất. 

Chúng ta giờ đã ở hai phương trời xa lạ, một cái chạm tay vào nỗi nhớ cũng thành hư vô, người đã rời bỏ em về với những vì sao. Thời gian trôi đi, câu chuyện cũ cũng khép lại bằng hồi ức tươi đẹp, em không đủ giàu sang để mua hết ký ức nhưng em sẽ dùng tim để giữ những điều tốt đẹp nhất từng có bên anh…
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

5 điều em “ghét” anh

15:27 |
Thứ nhất, anh quá quá nuông chiều em. Chẳng phải anh nói, anh yêu em vì em không đỏng đảnh, nhõng nhẽo thái quá như người khác hay sao? Vậy mà bây giờ, em giống như một cô công chúa vậy, lúc nào cũng được anh bao bọc và bảo vệ như thế, vậy đến bao giờ em mới lớn được đây? Tình yêu là phải xuất phát từ hai phía, có nghĩa là cả hai cùng cố gắng, em muốn được độc lập, mạnh mẽ trong vòng tay của anh, chứ không phải một con búp bê sứ, “bạn nam” à… 

Thứ hai, sao anh cứ phải cố gắng chịu đựng mọi thứ một mình như thế nhỉ? Em biết, lòng tự trọng, sĩ diện của đàn ông rất quan trọng, anh cũng chẳng ngoại lệ. Nhưng, anh còn có em ở đây cơ mà? Anh yêu em để làm gì, anh cần em để làm gì, khi những giây phút mệt mỏi nhất, chán nản nhất, cần người ở bên chia sẻ nhất, anh lại gạt em ra? Những lúc đó, em tổn thương thật đấy, vì cảm giác mình chẳng là gì, chẳng có tí nào trọng lượng đối với anh cả. 

5 điều em “ghét” anh 1

Thứ ba, anh có thấy mình gia trưởng và độc đoán quá không? Anh rất tôn trọng em, rất yêu thương em, muốn tốt cho em, nhưng đôi khi anh chẳng chịu đứng trên lập trường của em mà suy nghĩ. Những thứ anh cảm thấy sẽ có hại, sẽ bất lợi, sẽ không tốt với em, anh gạt phăng chúng mà thậm chí còn chẳng thèm hỏi ý kiến của em. Anh biết không, lúc đó, em thấy mình không còn chút tự do nào cả, cũng chẳng có lấy một mảnh trời riêng để hít thở. Anh là người yêu của em, chứ đâu phải bố của em, đúng không? 

Thứ tư, anh đào hoa quá, thật đáng ghét! Nhiều lúc em giận dỗi mà tự hỏi bản thân rằng, tại sao người yêu của em lại hoàn hảo, lại rực rỡ, lại nhiều người theo đuổi như thế chứ? Dù em có tin anh và yêu anh đủ nhiều để có thể mặc xác họ và tay trong tay với anh nơi đông người như thế nhưng nhiều lúc cũng bất an lắm lắm. Dù sao, đào hoa cũng rất đáng ghét! 

Cuối cùng, đó là khi anh yêu em nhiều quá. Em hạnh phúc lắm, vui vẻ lắm, thật đấy. Nhưng cũng bởi vậy, nên em không biết phải yêu anh nhiều nhiều đến mức nào, mới có thể xứng đáng với tình yêu của anh. Em không biết thế nào là đủ, để cho anh hiểu rằng, em cũng yêu anh chẳng kém gì anh yêu em. Áp lực lắm đấy, anh biết không? Đôi lúc, em vô tâm hay hờn giận vô cớ, cũng là vì thế. Nhưng, anh phải nhớ rằng, yêu anh, và được anh yêu, là điều tuyệt vời nhất mà em có được.  

Chẳng ai là hoàn hảo cả, khi bước vào cuộc sống của nhau, thì yêu chỉ là một phần nhỏ thôi, muốn bền vững và dài lâu, thì cần thấu hiểu và chấp nhận. Chúng mình yêu nhau, là vì chúng mình cảm thông và chấp nhận những thứ “không hoàn hảo” của nhau, phải không anh? 
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Lời khai của nghi can sát hại một gia đình ở Gia Lai

15:01 |
Trưa 24.1, tại trụ sở Công an tỉnh Gia Lai, đại tá Phạm Văn Chẩn, Trưởng phòng Tham mưu (Công an tỉnh Gia Lai) chủ trì họp báo cung cấp thông tin cho báo chí về vụ án thảm sát 1 gia đình ở Đức Cơ, Gia Lai vào rạng sáng 21.1, khiến 4 người thương vong.
 Lời khai của nghi can sát hại một gia đình ở Gia Lai - 1

Đại tá Phạm Văn Chẩn, Trưởng phòng Tham mưu - Công an tỉnh Gia Lai cung cấp thông tin tại buổi họp báo.

Đại tá Chẩn cho biết, sau khi rà soát, sàng lọc đối tượng, nhận dạng hung thủ từ lời khai của các nhân chứng, lực lượng Công an tỉnh Gia Lai đã tổ chức mật phục để bắt giữ nghi can Nguyễn Văn Tiến (22 tuổi, trú tại thôn Ia Tang, xã Ia Kla, huyện Đức Cơ, Gia Lai). Tiến bị bắt khoảng 18h tối 23.1, khi đang lưu thông trên quốc lộ19B, đoạn qua địa phận xã Bàu Cạn (Chư Prông, Gia Lai).

Theo lời khai ban đầu của Tiến tại cơ quan điều tra, mục đích Tiến đột nhập vào nhà anh Nguyễn Văn Cường (56 tuổi, trú cùng thôn với Tiến) để trộm.

Đêm 20 - rạng sáng 21.1, trong lúc Tiến đi ngang qua nhà anh Cường thì nảy sinh ý tưởng ăn trộm. Tiến đã ra phía sau nhà để đột nhập vào nhà anh Cường.

Ban đầu, do chó sủa dữ dội, thấy động nên anh Cường đã bật đèn ra kiểm tra. Tên Tiến đã nấp kín để trốn. Sau đó Tiến định thoát ra ngoài, khi đi ngang qua chuồng bồ câu nhà anh Cường thì chim câu gây tiếng động.
Anh Cường một lần nữa thức dậy mở cổng kiểm tra thì phát hiện Tiến. Hai bên đã xảy ra xô xát, tên Tiến đã kề dao đưa anh Cường vào nhà. Sau đó, Tiến đột ngột rút dao sau lưng đâm anh Cường. Thấy động, chị Phan Thị Mão (53 tuổi, vợ anh Cường) đã thức dậy để giúp anh Cường thì bị tên Tiến dùng dao đâm nhiều nhát.
Cháu Nguyễn Thị Thủy (18 tuổi, con anh Cường) cùng bà Lưu Thị Hồ (90 tuổi, mẹ anh Cường) thức dậy chạy đến cứu, liền bị tên Tiến dùng dao đâm một nhát thấu tim cháu Thủy. Bà Hồ bị tên Tiến xô ngã xuống nhà. Sau khi gây án xong, tên Tiến đã thoát khỏi hiện trường.
Ngay khi nghe tiếng kêu cứu của gia đình anh Cường, hàng xóm đã chạy đến, rồi đưa các nạn nhân đi cấp cứu. Nhưng do vết thương quá nặng, anh Cường và cháu Thủy đã tử vong. Chị Mão cũng bị đâm vào cổ và trán, hiện đang điều trị tại Bệnh viện Binh đoàn 15.
Liên quan đến thông tin Tiến khai mục đích ban đầu là trộm chó, đại tá Chẩn cho biết có thu được một vợt “độ” để bắt chó, nhưng không khẳng định việc tên Tiến có phải vào bắt trộm chó hay không và đề nghị báo chí không nên bình luận thêm về vấn đề này.
Đại tá Chẩn chỉ khẳng định tên Tiến khai đột nhập vào nhà anh Cường là để trộm. Tiến đang bị giam giữ và lấy lời khai tại PC45 (Công an tỉnh Gia Lai). Hiện cơ quan điều tra vẫn chưa xác định được việc tên Tiến có đồng phạm hay không trong vụ thảm sát.
Được biết, Tiến mới hoàn thành nghĩa vụ quân sự về được một thời gian, hiện đang thuê một phòng trọ tại thôn 4, xã Biển Hồ (TP.Pleiku, Gia Lai). Bố Tiến là quân nhân nghỉ hưu, mẹ là công nhân.
Source : 24h[dot]com[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Cảm ơn anh, chàng trai "cao kều"

15:23 |
Người ta cứ chọc hai đứa mình là đôi đũa cọc cạnh khi anh cao kều còn em thì là cây nấm đích thực, em cũng chạnh lòng lắm, nhưng chàng trai của em lại ôm em vào lòng thủ thỉ: “Nấm lùn anh yêu” khiến em cười toe, bao tủi thân, ấm ức phút chốc tan biến hết.

Ừ thì anh cũng là chàng cao kều em yêu mà.

Nhớ như in lần đầu hai đứa “đụng độ”, một giọng nói ấm áp vang lên hỏi em có sao không, ngẩng đầu nhìn thì chỉ biết há hốc miệng kinh ngạc vì anh quá cao mà chẳng nói được câu gì làm anh cứ ngỡ em bị sao. Sau này anh cứ chọc em mãi, hình ảnh há hốc miệng ấy, duyên quá, duyên quá cơ, ấy thế mà lại khiến anh yêu nhiều như thế.

Cảm ơn anh, chàng cao kều luôn giúp em treo tranh ảnh trong phòng. Anh giúp mọi người lấy những thứ trên giá cao trong cửa hàng tạp hóa, anh phụ ba em sửa lại điện trong nhà, giúp má lấy những thứ tít tít trên cao. Có người yêu cao cao em được lợi vậy đó. 

Cảm ơn anh, chàng cao kều luôn nắm chặt tay em đi giữa phố đông, em nhỏ bé níu lấy đôi tay to lớn của anh. Mọi người cứ nhìn chúng ta, em biết người ta hiếu kì, người ta lạ lẫm bởi hai hình ảnh trái ngược lại đi cùng nhau như thế nhưng anh vẫn đan bàn tay vào em.Anh nắm tay em vượt qua những lời nói ác ý, để mặc những dị nghị đằng sau, trao cho em niềm tin rằng chỉ cần hai đứa thật lòng yêu nhau là đủ. Cảm giác được bảo vệ, che chở mới tuyệt vời làm sao.

Cảm ơn anh, chàng trai "cao kều" 1


Cảm ơn anh, chàng cao kều hay xoa đầu rồi ôm em vào lòng. Em nép vào lòng anh những lúc em mệt mỏi, thế giới lúc ấy của em bé nhỏ lắm, chỉ có mình anh thôi. Anh là bóng cây, anh là bầu trời, anh là chiếc ô che mưa nắng, anh là tất cả trong mắt em. Bên anh, em bình yên, thật lạ!

Thời gian trôi qua, em cũng chẳng còn mặc cảm nhiều vì chênh lệch của hai đứa mình nữa. Mặc người ta nói gì, chỉ cần anh yêu em, em yêu anh, chúng ta yêu nhau là đủ. Và em biết rằng chỉ cần có anh, mọi thứ đều ổn cả thôi. 

Cảm ơn anh, chàng trai cao kều. Vì đã cùng em bước qua những ngày nắng mưa, cùng em vượt qua bao vui buồn tuổi trẻ. Tuổi trẻ của em, thanh xuân của em gắn liền với chàng cao kều là anh.

Cảm ơn anh, cảm ơn vì tất cả những gì anh đã làm cho em.

Em thương anh!

Em yêu anh, chàng cao kều ạ!
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Vụ sát hại một gia đình: Tìm thấy nhiều chứng cứ gây án

15:35 |

Phát hiện nhiều chứng cứ 

Lực lượng điều tra Công an huyện Đức Cơ và Phòng PC45 công an tỉnh Gia Lai hiện đang tập trung lực lượng để điều tra vụ việc. Cơ quan này cũng xác định có từ 1-3 hung thủ gây nên vụ án. Tại hiện trường vụ án đã thu giữ nhiều chứng cứ để lại gồm: 1 con dao gấp, 1 mũ phớt màu đen, 1 áo khoác Adidas màu đen, ngoài ra trong túi còn có một gói thuốc con ó, nhiều dấu giày dính máu. Phía sau nhà, hàng rào lưới B40 cũng bị cắt để chui vào... 

 Vụ sát hại một gia đình: Tìm thấy nhiều chứng cứ gây án - 1

  Vết giày dính máu tại hiện trường vụ án (người dân cung cấp) 

Cơ quan điều tra cũng đã xác định hiện trường có đấu hiệu của sự giằng co, nhiều vết máu còn để lại ở cổng ra vào, trong nhà và chăn mền...

Theo camera tại Công ty 74 (gần nhà gia đình anh Cường) ghi lại thì vào lúc 0 giờ 39 phút có một thanh niên mặc áo thun màu trắng chạy xe máy có khả năng là hiệu Yamaha Exciter có dấu hiệu khả nghi. Hiện cơ quan điều tra đang ráo riết thu thập các lời khai từ các đấu mối thông tin để truy tìm hung thủ của vụ án này. 

 Vụ sát hại một gia đình: Tìm thấy nhiều chứng cứ gây án - 2

  Con dao gấp, hung khí được cho là lsử dụng gây án mạng (Ảnh: Người dân cung cấp)

 Trước đó như Báo Giao thông đã đưa tin về vụ việc, khoảng 0 giờ 30 rạng sáng 21/1, Công an huyện Đức Cơ đã nhận được tin báo về vụ giết người khiến cả gia đình gồm 2 nạn nhân thiệt mạng và 2 người bị thương. Hai nạn nhân thiệt mạng được xác định là anh Nguyễn Văn Cường (56 tuổi) và con gái anh là cháu Nguyễn Thị Thủy (18 tuổi). Chị Phan Thị Mão (53 tuổi, vợ anh Cường) bị thương được chữa trị tại Bệnh viện Quân y Binh đoàn 15 và mẹ anh Cường là bà  Lưu Thị Hồ (90 tuổi) chỉ bị thương nhẹ. 

Tang thương một gia đình yên ấm

Được biết, anh Cường là công nhân của Công ty 74 – Binh đoàn 15 mới nghỉ hưu một thời gian ngắn. Chị Mão hiện đang là Chủ tịch Hội phụ nữ của Công ty 74. Cháu Thủy, là con gái duy nhất  đang học lớp 12C1 tại trường THPT Lê Hoàn, huyện Đức Cơ.  

Hàng xóm láng giềng, đồng nghiệp và những em học sinh bạn của cháu bé không khỏi bàng hoàng về vụ việc trên. Ai cũng thương cho một gia đình yên ấm, con cháu ngoan hiền học giỏi. "Nửa đêm nghe người dân hô hoán, khi đến thì sự việc cũng đã rồi. Chỉ biết cùng mọi người giúp và chuẩn bị lo hậu sự cho hai cha con anh Cường và cháu Thủy", một người dân cho biết. Người dân này cũng cho biết thêm: Gia đình anh Cường sống hòa thuận với mọi người, chưa bao giờ to tiếng hay xích mích với hàng xóm. Thương nhất là con bé Thủy vẫn còn học cấp 3, cháu còn trẻ quá".

 Vụ sát hại một gia đình: Tìm thấy nhiều chứng cứ gây án - 3

  Cụ Lưu Thị Hồ (90 tuổi) bàng hoàng về một lúc mất cả con và đứa cháu ngoan 

Em Lê Ngọc Ngân bạn thân của cháu Thủy kể với chúng tôi trong xúc động, "Chúng em thân nhau lắm, bình thường hay kể cho nhau nhiều chuyện về học hành về những ước mơ sau này của mình. Bạn Thủy cũng hay ra nhà em chơi... Vậy mà giờ bạn ấy không còn nữa. Em chỉ muốn Công an bắt được kẻ làm hại gia đình bạn em thật sớm".

Trưa cùng ngày, thi hài anh Nguyễn Văn Cường và cháu Nguyễn Thị Thủy được đặt nằm cạnh nhau trong chiếc xe tải. Bên trong xe những người thân khóc ngất vì nỗi đau quá lớn. Còn chị Mão vợ của anh Cường hiện được chuyển từ bệnh viện Quân y 211 (Pleiku) về chăm sóc tại Bệnh viện Quân y Binh đoàn 15.

Trước đó Bác sỹ, Đại tá Đinh Trung Kiên, Chủ nhiệm Khoa ngoại chung B3, Bệnh viện Quân y 211 cho biết: "Bệnh nhân Mão nhập viện lúc 2h45' sáng nay. Trên người chị Mão có tới 11 vết thương do đâm chém, trong đó vết nặng nhất là ở bàn tay vì ảnh hưởng đến gân và cơ. Các vết thương còn lại chỉ ở các phần mềm, không mất máu nhiều. Hiện nay tình hình sức khỏe của chị Mão ổn định. Chỉ bị sốc về tinh thần". 

 Vụ sát hại một gia đình: Tìm thấy nhiều chứng cứ gây án - 4

  Tang thương lên gia đình nhỏ yên ấm. 

Tang thương bao trùm lên gia đình yến ấm. Những người dân ngôi làng yên bình không khỏi bàng hoàng về vụ việc. Ai cũng bức xúc vì sự tàn nhẫn của những kẻ mất nhân tính và cầu mong cơ quan chức năng sớm tìm ra hung thủ để đền tội. 

Source : 24h[dot]com[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Ai sẽ nắm tay em qua những ngày giông gió?

15:25 |
Con gái tự do thường làm bạn với cô đơn. Và em cũng đã quen dần với cô đơn từ sau khi chia tay anh. Với em, tự do làm những việc mình thích, đến những nơi mình muốn, yêu thương quan tâm bản thân và không còn lo lắng xem đã làm ai tổn thương hay chưa, như thế là hạnh phúc.

Em chợt nhận ra rằng cô đơn giấu hộ em những lần cảm thấy hụt hẫng chênh chao. Cô đơn giấu hộ em những lần hờn giận vô cớ, hờn giận chính bản thân mình tại sao cứ cố chấp ôm giữ quá khứ, tại sao không cố gắng tìm cho mình một hạnh phúc tròn vẹn hơn. Trước bão giông ngoài kia, có còn ai sẵn sàng nắm tay em qua ngày giông gió, có còn ai quan tâm cho em như anh đã từng?

Em bắt đầu sợ cái cảm giác chơi vơi. Em ghét phải tự viết những dòng “mình ổn” lên trang giấy, em ghét phải tự an ủi bản thân rằng ngày mai trời lại sáng, ngày mai em lại vui hơn ngày hôm nay.

Anh biết không, con gái cô đơn thường tỏ ra mạnh mẽ, mà càng mạnh mẽ thì càng dễ tổn thương. Những tối muộn trở về nhà, con đường dài như một đoạn phim tua chậm, có anh, có em, có tình cảm của cả hai gửi gắm vào từng góc nhỏ. Tán cây xưa anh hay đợi em, quán quen xưa chúng ta thường hò hẹn. Bây giờ chúng chỉ như một lưỡi dao mảnh, cứa dần từng nhát sắc lẹm vào ký ức trong em. Em đã quên mất cách mình chấp nhận nỗi đau như thế nào.

Ai sẽ nắm tay em qua những ngày giông gió? 1

Mùa đông, cái mùa mà đi đâu cũng thấy người ta yêu nhau. Chẳng khó để bắt gặp đôi tay nắm chặt đôi tay, vòng ôm ấm áp như một sự khẳng định tình yêu. Mùa đông, cái mùa mà chỉ mình em thấy bâng khuâng, thấy hụt hẫng, thấy chênh vênh. Mùa đông, em đi tìm bình yên giữa lòng thành phố lạ…

Anh này, giá mà có một người đưa tay ra và nói “đi theo anh” mỗi lần em lạc hướng giữa những cung đường không quen lối, giá mà có một người đưa tay ra và nói “đừng lo, có anh ở đây rồi” mỗi lần một mình khóc với những cảm xúc không tên… Giá mà, có ai đó nắm tay em thật chặt khi qua đường…

Dù đã cố gắng chấp nhận thực tại là một cô gái tự do, là một cô gái không bị ràng buộc bởi bất kỳ mối quan hệ nào mà sao khó khăn đến vậy. Em không còn anh bên cạnh, không có ai bên cạnh, chỉ có duy nhất chính em đồng hành với cô đơn, đồng hành với nỗi đau nguôi dần theo năm tháng.

Em chỉ cần một bàn tay luôn sẵn sàng đưa ra cho em nắm, em chỉ cần một vài câu an ủi động viên, vậy mà kiếm tìm thì chỉ thấy tổn thương chất chồng, chỉ thấy nhớ anh mà lại không cho phép bản thân được nhớ…

Ai hả anh, ai sẽ lại sẵn sàng nắm tay em qua những ngày giông gió?
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Cả nhà bị cướp tấn công, hai cha con thiệt mạng

16:24 |
Hai người tử vong là anh Nguyễn Văn Cường (56 tuổi) và cháu Nguyễn Thị Thủy (18 tuổi, con gái anh Cường). Hai nạn nhân bị thương là chị Phan Thị Mão (53 tuổi, vợ anh Cường) và cụ Lưu Thị Hồ (90 tuổi, mẹ anh Cường).

Cụ bà Lưu Thị Hồ kể: Khuya hôm qua (20.1), trước khi xảy ra vụ án mạng, có nghe tiếng chó sủa nên anh Cường dậy mở cửa kiểm tra nhưng không phát hiện gì bất thường. Ít phút sau chó lại sủa mạnh nên anh Cường tiếp tục dậy kiểm tra. Khi anh vừa mở cửa thì một đối tượng dùng dao kề cổ uy hiếp đưa vào trong nhà, sau đó hai người giằng co với nhau. Anh Cường và chị Mão bị hung thủ đâm nhiều nhát.

Đang ngủ cùng bà nội, cháu Thủy nghe tiếng anh Cường hô “cướp, cướp”, chạy ra thì bị hung thủ đâm một nhát trúng ngực. Cụ Hồ cũng chạy ra thì bị hung thủ đẩy ngã xuống nền nhà.

 Cả nhà bị cướp tấn công, hai cha con thiệt mạng - 1

Cụ bà Lưu Thị Hồ kể lại vụ việc.

Nhiều người dân tại thôn Ia Tang nghe tiếng hét kêu cứu của chị Mão, chạy sang thì thấy anh Cường và cháu Thủy đang nằm gục trên vũng máu, chị Mão máu chảy đầm đìa, còn hung thủ đã thoát khỏi hiện trường. Ngay lập tức, mọi người đưa các nạn nhân đi cấp cứu.
Tại hiện trường có dấu hiệu vật lộn giữa các nạn nhân và hung thủ. Anh Cường bị hàng chục vết đâm và chém trên người. Cháu Thủy bị một vết đâm thủng tim dẫn đến tử vong. Chị Phan Thị Mão cũng bị đâm vào cổ và trán, đang trong tình trạng nguy kịch, hiện cấp cứu tại Bệnh viện Quân y 211.
 Cả nhà bị cướp tấn công, hai cha con thiệt mạng - 2
Rất đông người dân hiếu kỳ có mặt tại hiện trường vào sáng nay (21.1).

Theo camera tại Công ty 74 - Binh đoàn 15 (gần nhà anh Cường) ghi lại hình ảnh lúc 0h39 có một thanh niên mặc áo thun màu trắng chạy xe gắn máy (nghi là hiệu Yamaha Exciter) có dấu hiệu khả nghi.

Theo nhận định ban đầu, có thể có khoảng 1-2 hung thủ và chúng dùng khoảng 2 hung khí để gây án. Tại hiện trường có dấu hiệu vật lộn giữa các nạn nhân và hung thủ.

Được biết, anh Cường là công nhân của Công ty 74 - Binh đoàn 15 vừa nghỉ hưu. Chị Mão hiện đang là Chủ tịch Hội Phụ nữ của Công ty 74. Cháu Thủy là con gái duy nhất của anh Cường, chị Mão; hiện đang học lớp 12C1 Trường THPT Lê Hoàn (Đức Cơ). Theo các thầy - cô giáo tại trường, Thủy là học sinh giỏi suốt 12 năm liền và đang trong thành phần đội tuyển của trường tham dự kỳ thi học sinh giỏi cấp tỉnh.
 
 Cả nhà bị cướp tấn công, hai cha con thiệt mạng - 3

Chị Mão sau khi được cấp cứu tại Bệnh viện 211 đã được chuyển sang Bệnh viện Binh đoàn 15 để tiếp tục điều trị.

Tại Bệnh viện Quân y 211, TP.Pleiku (Gia Lai), bác sĩ - đại tá Đinh Trung Kiên, Chủ nhiệm chính trị Khoa Ngoại chung B3 (Bệnh viện Quân y 211) cho biết: Bệnh nhân Mão nhập viện lúc 2h45 sáng 21.1. Trên người chị Mão có 11 vết thương do đâm chém, trong đó vết nặng nhất là ở bàn tay vì ảnh hưởng đến gân và cơ. Các vết thương còn lại chỉ ở các phần mềm, không mất máu nhiều. Hiện nay tình hình sức khỏe của chị Mão ổn định.

Chị Mão hiện bị sốc về tinh thần và đã được chuyển về Bệnh viện Quân y Binh đoàn 15 tiếp tục điều trị. 
Hiện Công an tỉnh Gia Lai đang đang phối hợp với nhiều lực lượng để điều tra, truy tìm hung thủ gây án mạng kinh hoàng trên.
Source : 24h[dot]com[dot]vn
post from sitemap
Read more…

Có phải chúng ta đã sai, khi ở bên nhau không?

15:23 |
Những chiều tháng Một, thương nhớ chênh vênh qua từng góc phố. Em chán chường với những điều chưa trọn, phải chăng trên đời không tồn tại thứ gì vẹn tròn hả anh?

Con người ta, vốn ai chẳng ích kỷ. Yêu rồi lại càng ích kỷ hơn. Chẳng trách được ai giữa tình yêu, ngay cả khi với anh em không có lấy một vị trí cố định. Em như một kẻ ngang đường, đến được thì đi được. Có lẽ là nhanh thôi.

Đông chùng chình quá nửa, em vẫn hay buồn vì những chuyện xưa cũ lắm. Em vẫn cô đơn với thứ tình anh dành tặng, như một món quà bé nhỏ giữa ồn ã đời thường. Anh vẫn vui bên người con gái khác, vẫn quan tâm em như cách anh thường làm. Để rồi em chẳng đủ can đảm mà buông tay.

Anh này, giữ em bên đời anh làm gì vậy?

Có phải vì anh chỉ cần một người lắng nghe mỗi khi mệt nhoài với cuộc sống thường nhật, anh cần sự quan tâm của em như một thói quen khó bỏ? Em biết mình là đứa không đủ mạnh mẽ để dứt khoát với thứ tình chơi vơi lưng chừng. Đừng nghĩ em ngu ngốc, đơn giản vì em chỉ là một cô gái mà thôi. 

Không yêu, mà cũng chẳng muốn rời xa, cứ bên nhau như một sự buộc trói, cầm kéo cắt thì không nỡ, tự gỡ mãi sao chẳng đành. Biết là rồi sẽ có lúc phải tìm cho mình một lối đi riêng, một cuộc sống riêng không anh mà em cứ dùng dằng, tự vấn. 

Có phải chúng ta đã sai, khi ở bên nhau không? 1

Anh này, anh bảo thương em làm gì vậy?

Anh có biết việc đưa cho người khác hi vọng rồi lại cướp mất niềm tin của họ nó độc ác như thế nào không? Cũng như cái cách chúng ta đưa cho người đối diện một con dao, nhưng không đưa phần chuôi dao thay vì lưỡi dao sắc bén. Ai cố nắm lấy sẽ càng bị tổn thương. Anh càng nói thương em, em càng hi vọng mình là một phần dẫu bé nhỏ trong trái tim anh. Anh càng quan tâm em, em càng chẳng thể nào rời xa anh được, chẳng thể nào ngoảnh mặt quay lưng với đôi tay luôn sẵn sàng đưa ra cho em níu. Để rồi anh lại nói, anh không yêu em nhiều như thế.

Anh này, sao em lại yêu anh như vậy?

Em cứ cố gắng tự hỏi, tự băn khoăn, tự lôi mình vào giữa những phân vân. Tình yêu chênh chao như sợi chỉ mảnh, chỉ cần một người dứt khoát, duyên phận sẽ đứt ngang. Em không nỡ dứt khoát, anh không nghĩ đến buông tay. Thế là em cứ yêu, cứ nhớ, cứ nuôi thứ tình cảm này lớn dần đến nỗi chẳng biết ôm vứt đi đâu, chẳng biết xử lý nó như thế nào. Hình như anh không hiểu, và thực sự không hiểu, việc một cô gái cố gắng theo kịp bước chân của một chàng trai đã lấy đi gần hết những tháng ngày tươi đẹp của tuổi trẻ. Những cô gái như vậy, những cô gái như em, người ta gọi là ngốc nghếch, là không biết tự yêu thương chính bản thân mình.

Anh này, có phải chúng ta đã sai, khi ở bên nhau không?
Source : kenh14[dot]vn
post from sitemap
Read more…