Dù ở bất cứ đâu, xảy ra bất cứ chuyện gì, đau đớn và thương tổn bao nhiêu thì vẫn có một người đàn ông chẳng bao giờ bỏ rơi tôi. Và tôi tin chắc rằng bạn cũng có một người đàn ông tuyệt vời như vậy. Là người tình trong suốt cuộc đời của mỗi cô gái, là người mà tôi hiểu rằng sẽ chẳng có ai làm được nhiều hơn ông đã làm.
Có những đoạn đường đi qua khiến tôi chẳng dám ngoái đầu lại vì sợ rơi nước mắt, nhưng có những người khiến tôi không thôi nghĩ về với một tình yêu bao la và sự tôn trọng vĩnh cửu. Ông luôn là người tôi xây dựng một tình yêu trọn vẹn nhất.
Là người trên thế gian này yêu thương tôi vô điều kiện và bằng bất cứ mọi giá có thể.
Là lần đầu tự mình đạp chiếc xe cũ kỹ trên con đường đầy sỏi đá và té ngã đến trầy xước cả đầu gối, ông luôn theo cạnh bên nâng đỡ tôi dậy. Là những mảnh ký ức tuổi thơ chắp ghép bằng gam màu thời gian luộm thuộm nhớ và thương về ông khiến tôi bật khóc.
Là những năm tháng xa nhà lên thành phố lập nghiệp, vẫn bao lần ông lặn lội nắng mưa với túi đồ lình kỉnh ra thăm tôi. Có lẽ đi hết cuộc đời tôi vẫn chẳng thể quên nổi khoảnh khắc được bên người đàn ông ấy như thế.
Cuộc đời luôn có nhiều điều chẳng thể đoán trước được, yêu ghét, giận hờn, sống chết, gặp gỡ chia ly cũng là định mệnh. Có người đi qua cuộc đời tôi, cho tôi biết được những cảm xúc rất thực, rồi lặng lẽ rời xa tôi để lại vô vàn vết thương như dao cứa. Đó là nỗi đau khi một người đàn ông bỏ tôi mà đi. Nhưng tôi vẫn thấy hạnh phúc rằng dẫu tất cả đàn ông đều quay mặt bước đi thì có duy nhất một người đàn ông sẽ chẳng bao giờ rời bỏ tôi, vì ông là người tình đặc biệt dạy cho tôi cách yêu một người và cách vượt qua nỗi đau.
Tình yêu “người tình đặc biệt” đó dành cho tôi không giống như tình yêu những người con trai khác. Họ chỉ biết yêu, còn với ông có cả sự thứ tha, bao dung và chấp nhận khi cần thiết.
Những cơ hội cứ đến rồi đi không hối tiếc, những hy vọng chỉ mới kịp le lói đã vội dập tắt, mọi thứ cứ lần lượt rời bỏ tôi nhưng ông chính là điều đặc biệt và đáng tự hào nhất mà tôi có được.
Đến một ngày nào đó, người đàn ông ấy sẽ nắm lấy bàn tay tôi đặt lên bàn tay khác; không phải sự vứt bỏ mà là sự trao đi yêu thương với nguyện ước hạnh phúc và bình an đối với con gái. Khoảnh khắc ấy là lựa chọn đánh dấu bước chuyển lớn trong cuộc đời, là lúc có thêm một người đàn ông nữa sẽ thay ông bên cạnh tôi trong suốt quãng đời về sau.
Những chặng đường tôi đã đi qua, nụ cười và nước mắt trộn lẫn vào nhau thành giọt hạnh phúc và mãn nguyện khi ông luôn là người đàn ông tuyệt và và đáng trân quý nhất mà tôi có.
Khi ông già đi, khi chút hơi thở cuối cùng cố gượng gạo để gặp mặt “người tình bé bỏng” thì tôi hiểu rằng có những nỗi đau cần phải đối mặt, có những chia ly cần chấp nhận mà sống tiếp. Nhưng giây phút mất đi đó, tôi cũng hiểu rằng ông mãi mãi là người đàn ông chẳng bao giờ rời bỏ tôi, dù thực sự ông đã rời bỏ tôi vĩnh viễn…
Có một người đàn ông chẳng bao giờ bỏ rơi tôi, yêu thương tôi đến suốt cuộc đời đó là Cha tôi!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét